Đào Nhiên tay đặt ở dây đàn, bắt đầu khảy đàn cho Tường Vi. Tường Vi đi tới, tựa vào trên bả vai hắn. Nàng nghe một hồi, khúc này Huyền Thanh đã từng đàn cho nàng, ở thời điểm ban đầu lúc nàng vẫn là tù nhân, khúc Huyền Thanh đàn nghe nói là một khúc nhạc dung tục của phàm nhân giới. Rất êm tai, nàng vẫn luôn cảm thấy thứ gì mình thích là được, cái gì dung tục cao nhã căn bản không quan trọng.
Một khúc hoàn tất, Tường Vi nói: "Thương tổn của ngươi, chưởng môn có nói có biện pháp gì không?"
Đúng là có một phương pháp trong truyền thuyết, Đào Nhiên không muốn nói, liền nói: "Không có biện pháp, chỉ có thể xem chính mình."
Tường Vi rất không thể hiểu được Đào Nhiên, nàng cảm thấy cho dù không phải tu sĩ mà chỉ là một người bình thường, vì để giữ mệnh cũng nên liều một phen. Huyền Thanh nhìn giống như hoàn toàn không đem mạng mình coi là gì, Tường Vi nói: "Ngươi đừng có gạt ta, chưởng môn rõ ràng đã nói Phù Tang Mộc có thể trị thương tổn của ngươi."
Đào Nhiên dừng tay một chút, sau đó đem đàn để qua một bên nói: "Cô thật tin tưởng trên đời có Phù Tang Mộc sao?"
"Tin, tại sao không tin?" Tường Vi nhìn Đào Nhiên nói: "Chỉ cần là đồ vật có thể cứu ngươi, ta đều tin."
Đào Nhiên nhìn Tường Vi, trong lòng đột nhiên có chút sợ hãi. Bộ dáng Tường Vi giống như là động chân tình, như vậy thì không tốt. Ngộ nhỡ mình đi rồi nàng không chịu nổi đả kích mà hắc hóa, nhiệm vụ của mình không phải thất bại sao?
"Cô đừng như vậy." Đào Nhiên nói: "Chúng ta chẳng qua là qua lại thông thường, cô thật không cần đối với ta như vậy."
"Qua lại thông thường?" Tường Vi mặt không tưởng tượng nổi nói: "Qua lại thông thường sẽ qua lại ở trên giường sao?"
Từ trước xem tiểu thuyết, khi trong nam nữ chính có một bên phải chết, luôn sẽ dùng tuyệt tình ép bên kia bỏ đi. Đào Nhiên vẫn luôn cảm thấy loại tình tiết này vô cùng ngu đần, nhưng mà hắn hôm nay bỗng nhiên cũng muốn ngu đần lên rồi, đối với Tường Vi mà nói người mình yêu chết so với người mình ghét chết, kết quả hoàn toàn khác biệt.
Hệ thống Tiểu Mỹ nói: "Ký chủ, bây giờ xuất hiện một vấn đề khó khăn, nếu như ngươi chết như vậy, Tường Vi 80% sẽ hắc hóa."
Giờ thì thật là mệt tâm, không chỉ là vì nhiệm vụ, cho dù là vì bản thân Tường Vi, Đào Nhiên cũng không hy vọng nàng hắc hóa. Ở trong loại thế giới này, nữ phụ ác độc một khi hắc hóa, thì không thể có kết cục tốt.
Đào Nhiên hạ nhẫn tâm đáp lời Tường Vi nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Người Hợp Hoan Tông không phải đều qua lại với người khác như vậy sao."
Những lời này giống như độc châm đâm vào trong lòng Tường Vi, Tường Vi trong nháy mắt mặt đều vặn vẹo. Nàng có chút mất khống chế nói: "Ngươi cho là ta giống như bọn họ sao? Trước ngươi ta chưa từng cùng bất kỳ ai song tu."
"Đó là bởi vì không có cơ hội." Đào Nhiên cúi đầu nhìn ngón tay mình nói: "Cô không phải thích Ma Đế sao?"
Sống chung với nhau lâu như vậy, hai người không nói là tâm ý tương thông, nhưng cũng coi như hiểu lòng không nói. Tường Vi cho rằng Huyền Thanh đối với nàng là khác biệt, nếu không hắn sẽ không lưu lại bản thân, hôm nay đột nhiên nghe hắn nói lời như vậy, không biết sao Tường Vi lại cảm thấy đây mới là lời thật lòng của Huyền Thanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit|Hoàn] Nữ phụ ác độc cười với ta [Xuyên nhanh] - Long Nữ Dạ Bạch
HumorTác giả: Long Nữ Dạ Bạch | Editor: ATOM Văn án ~ Nhiệm vụ của Đào Nhiên là ngăn cản nữ phụ ác độc hắc hóa, giải cứu và giữ an toàn cho tính mạng của quần chúng nhân dân. Hắn thật sự chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mang tiền về nhà mà thôi. Sau đó lúc...