Chương 27: Nữ nhà giàu chột dạ ⑦

4.5K 318 21
                                    

Đào Nhiên sợ hãi nhìn nhà ma, nghĩ đến Tiểu Mỹ nói thật sự có ma, trong lòng sợ muốn chết. Hắn ở trong lòng hỏi Tiểu Mỹ, "Tiểu Mỹ Tiểu Mỹ, người bên trong sẽ gặp nguy hiểm sao?"

"Ký chủ ngươi không cần lo lắng, con ma này rất thích nơi đây, nó thích cùng những kẻ giả ma quỷ cùng nhau dọa người, nhưng sẽ không đả thương người."

Vậy sao? Đào Nhiên thoáng yên tâm, Nguyễn Quân thấy mặt hắn đầy sợ hãi, không thể tin được nói: "Anh chẳng lẽ... sợ ma sao?"

Đào Nhiên lập tức nghiêm mặt, đứng đắn nói: "Nói nhảm, cô không sợ ma chắc?"

Nghĩ một chút lại tăng thêm một câu, "Tôi nói là ma thật á."

Nguyễn Quân buồn cười nói: "Làm sao có thể có ma thật, chúng ta vào thôi."

Đào Nhiên nhìn cửa vào đen ngòm, bước về phía trước một bước, đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh một đống phim kinh dị. Cái gì mà ma không đầu a, cái gì bò dưới đất a, cái gì chải đầu chải rơi nửa cái đầu a. Hắn đột nhiên xoay người, đồng thời nói: "Không không, tôi không vào."

Nguyễn Quân lanh tay lẹ mắt, lấy tốc độ nhanh như sét đánh không kịp bịt tai đưa tay chụp tới, mò được cánh tay Đào Nhiên. Sau đó một tay mở cửa nhà ma, một tay lôi kéo Đào Nhiên nói: "Rõ ràng là anh nói muốn tới nhà ma, anh không thể đi."

Đào Nhiên xoay người gỡ tay nàng, "Tôi hiện tại không muốn đi, cô đừng có túm tôi."

"Đại nam nhân sợ ma cái gì?" Nguyễn Quân cực khổ chống đỡ, "Đi vào đi, cùng tôi vào đi mà."

Nhân viên làm việc đứng ở một bên nhìn hai người bọn họ, trên mặt lộ ra nụ cười bà dì quỷ dị, không giúp cũng không duy trì trật tự, cứ như vậy đứng xem náo nhiệt.

Đào Nhiên toàn tâm tư muốn chạy ra bên ngoài, "Đại nam nhân lại không thể sợ ma sao? Cô buông ra, đánh chết tôi cũng không vào."

Xếp hàng phía sau bọn họ chính là một đám nam sinh viên, mắt thấy hai người này ở cửa lôi lôi kéo kéo. Một nam sinh mặc áo khoác đen trong đó, đột nhiên đưa tay đẩy Đào Nhiên một cái hướng vào bên trong, cũng nói: "Đi đi, ma cỏ gì!"

Vì vậy Đào Nhiên bất ngờ không phòng bị, cứ như thế bị áo khoác đen kia huých một cái đẩy vào nhà ma. Trong lúc nhất thời bóng tối bao phủ, Đào Nhiên chân mềm nhũn, đứng bên cạnh Nguyễn Quân rất rõ ràng run một cái.

Nguyễn Quân nói: "Thế nào, không đáng sợ đúng không? Đi thôi, đến lúc ra ngoài chúng ta đi ngồi bánh xe chọc trời."

Đào Nhiên căng thẳng chăm chú nhìn chung quanh, nói: "Chỉ cần cô chịu ra, hiện tại tôi có thể theo cô đi ngồi bánh xe chọc trời. Ngồi mười vòng cũng không thành vấn đề."

Hóa ra nam nhân nghiêm túc này lại sợ ma, Nguyễn Quân cảm thấy mình sắp bị Chu Gia Diệc moe chọc đến rồi. Nàng có chút buồn cười nói: "Không được, nhất định phải theo tôi đi hết nhà ma."

Đào Nhiên trong miệng đắng nghét, trong lòng an ủi mình, Tiểu Mỹ nói con ma kia không dọa người Tiểu Mỹ nói con ma kia không dọa người Tiểu Mỹ nói con ma kia không dọa người...

[Edit|Hoàn] Nữ phụ ác độc cười với ta [Xuyên nhanh] - Long Nữ Dạ BạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ