Mặt trời sau 11 giờ chiếu những tia nắng vào căn phòng trống trải, bóng dáng Thích Trạch như chìm trong cái nắng ấm áp mà mê người, vẻ mặt anh ta cũng trở nên dịu dàng hơn.
Ngữ Kỳ thấy ánh mắt tập trung nghiên cứu của anh ta , cô xoay người đóng cửa lại.
Đến khi cô nhìn anh ta một lần nữa, một giọng nam trầm thấp đột ngột vang lên trong phòng: "Cô là y tá mới tới." Giọng anh ta như những nét mực trên giấy Tuyên Thành, mạnh mẽ mà sắc bén, làm cho người khác có cảm giác khó quên.
Câu đầu tiên anh ta nói với cô là câu trần thuật, không phải câu nghi vấn. Lúc nói chuyện vẫn nhìn chằm chằm cô không dời mắt. Điều đó cho thấy anh ta thích được làm chủ, kháo khát nắm trong tay quyền kiểm soát mọi thứ.
Ngữ Kỹ đi đến bên giường anh ta, chỉ đơn giản tự giới thiệu một chút, nụ cười đúng mực, thể hiện thái độ thân thiện của một y tá đầy kinh nghiệm với anh ta: "Anh có thể gọi tôi là Tiểu Cố."
Tư liệu thực chính xác, Thích Trạch xác thực không phải một người am hiểu giao tiếp. Anh ta chỉ thờ ơ nhìn cô, không mỉm cười, không gật đầu, dường như hoàn toàn không biết trong trường hợp này nên đưa ra một phản ứng đáp lại đối phương.
Ngữ Kỳ có chút bất đắc dĩ, đành phải tuỳ tiện tìm một đề tài nói chuyện: "Sáng nay hình như anh không tham gia vào Ngu liệu". Ngu liệu ở đây chỉ đơn giản là liệu pháp giải trí, hạng mục chủ yếu là y tá và các bệnh nhân cùng nhau khiêu vũ, hoặc tiến hành đánh bóng bàn để giúp bệnh nhân sớm bình phục.
Thích Trạch vẫn không lên tiếng như trước, nhìn về phía cô, trong ánh mắt vẫn hàm chứa sự đề phòng và cảnh giác không dễ phát hiện.
Ngữ Kỳ vốn nghĩ rằng anh ta sẽ giải thích một chút nguyên nhân vì sao không đi. Chỉ cần anh ta nguyện ý mở miệng thì cô sẽ có biện pháp trò chuyện với anh ta. Song anh ta vẫn không nói một lời nào.
Im lặng một lát, Ngữ Kỳ thấy anh ta cầm một quyển tạp chí, cô giương mắt nhìn anh ta rồi thì bỗng nhiên thấp giọng nói: "Luận bình địa chất.". Dừng một chút, cô cười hỏi: "Tạp chí chuyên ngành?"
Không biết có phải vì liên quan tới phương diện học tập hay không mà ánh mắt Thích Trạch liền thay đổi. Ngữ Kỳ mới biết được "Làm người khác phản cảm bởi sự ưu tú" trong tư liệu là như thế nào. Rõ ràng anh ta đang nằm trên giường, ngẩng đầu nhìn cô, song vẫn có cảm giác như chính anh ta mới là người ở trên cao cao nhìn xuống cô.
Anh ta hiếm khi chủ động mở miệng, khi hỏi cũng hỏi một vấn đề cổ quái, "Làm thế nào để sử dụng đồng vị để xác định tuổi địa chất?"
Ngữ kỳ nhìn anh ta trong chốc lát, tuy rằng không rõ vì sao có vấn đề này, nhưng vẫn thử đáp, "Là lợi dụng định luật tính phóng xạ chất đồng vị suy biến đến trắc định sao?"
Khoé môi Thích Trạch nhếch lên một chút, lộ ra sự khinh miệt điển hình, "Chỉ cần là người đầu óc không có vấn đề đều biết, tôi cần một đáp án có công thức chính xác." Anh ta vạch ra điểm không đúng này rồi tiếp tục nói, "t=1/λ1n[1+d/n], đây mới là đáp án tiêu chuẩn."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [ xuyên nhanh ] HỆ THỐNG NỮ PHỤ
Não FicçãoTác giả: Muội giấy khẩu vị nặng (Em gái yếu đuối khẩu vị nặng) Tên gốc: Tốt nhất nữ xứng Editor: Diệp Nhu, Linh Lan, Đinh Đang, Vân Anh, Tử Tịch, Narcissus... Beta: Linh Lan Nguồn: Nữ Nhi Hồng + magnolia1314 ***** Văn án Ngữ Kỳ là một nữ phụ độc ác...