Chương 80: Nhân vật phản diện tâm thần (15)

2.3K 181 4
                                    


Sau giờ trưa, những tia nắng vàng rực rỡ chiếu rọi xuống khu hành lang yên ắng,một người đàn ông tóc đen trẻ tuổi đang đứng ở đó, vẻ mặt có chút kiêu ngạo, chân mày khóe mắt ẩn chứa sự đắc ý,trong đôi mắt đen láy yên tĩnh lại mang sự giảo hoạt, anh ta không nhúc nhích, cũng không nói lời nào,nhưng chính điều đó lại làm cho người ta liên tưởng đang một con mèo đang cuộn tròn trong chiếc thảm nhung đắt tiền, hất cằm, kiêu ngạo liếm láp bộ móng vuốt bộ lông trắng muốt của mình.

Lúc anh ta im lặng không nói lời nào, thì dù khuôn mặt có gợi đòn thế nào cũng có thể khiến cho bọn con gái chết mê, bởi vì anh ta may mắn sinh ra đã mang những ưu điểm mà phái nữ yêu thích, đó là khuôn mặt vừa trầm tĩnh vừa nhã nhặn.

Nhưng không may là Ngữ Kỳ lại vô cùng hiểu rõ anh ta,cũng hiểu những điều anh ta sắp nói là điều gì, cho nên cô vô cùng quyết đoán cất bệnh án đang cầm trước ngực lại, dùng tay còn lại đẩy anh ta về phòng bệnh không cho anh ta phản kháng, cô đi theo vào, đóng cửa rầm một cái.

" Tôi thật sự không hiểu vẻ mặt của người bình thường có ý gì, bởi vì từ trước đến nay Thích Hân đều chỉ cúi đầu cầm tà áo của mình không nói lời nào, tôi cũng không nhìn rõ khuôn mặt của nó." Giọng nói nam tính,trầm thấp mà dịu dàng quen thuộc vang lên, câu đầu tiên anh ta thốt ra lại không khiến người ta phát ghét như cô tưởng tượng, mà lại mang theo sự khiêm tốn.

Ngữ Kỳ có chút bất ngờ, thậm chí cô còn ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của anh ta, trong lòng không kìm nén sinh ra chút đồng cảm. Bởi vì tính cách kỳ lạ, nên từ nhỏ đến lớn anh ta dường như không có người bạn nào, cho nên đối tượng để học hỏi chẳng lẽ lại là em trai của anh ta sao? Cho nên thật ra không biết cách đối nhân xử thế, cũng không phải hoàn toàn là lỗi của anh ta, anh ta thật sự cũng không biết bản thân mình có đôi khi làm người khác không thể nào thích được, anh ta chỉ không biết một người bình thường nên làm như thế nào thôi.

Nhưng mà khi nhìn thấy vẻ mặt anh ta, suy nghĩ đó lập tức biến mất hoàn toàn, Thích Trạch vẫn Là Thích Trạch cay nghiệt, vô lễ, kiêu ngạo, làm người khác ghét vô cùng......

Ngay giây tiếp theo, câu nói của anh ta đã chứng minh những nhận định lúc nãy của cô chính xác đến cỡ nào.

"Nhưng không vấn đề gì, nhìn qua nét mặt của cô, phân tích những gì cô nói cùng với hành đông của cô là cũng có thể đưa ra được kết luận rồi." Anh ta đắc ý nói, vẫn tưởng rằng người ta không thấy khóe miệng anh ta đang giương lên, vẻ mặt gợi đòn đến phát ghét " Lúc nãy chúng ta đang nói đến lần gặp mặt đầu tiên phải không? Cho dù lúc đó khả năng phân tích nét mặt của tôi chưa thành thạo lắm, nhưng mà cũng nhìn ra được,cô là người ba hoa không có chuyện cũng cố mà tìm chuyện để nói, tôi nói có đúng không?"

"......" Ngữ Kỳ muốn nói cho anh ta biết lúc đó chẳng qua là do anh ta không quen tiếp xúc với người khác thôi, nhưng nói ra chuyện đó cũng không có ý nghĩa gì, cho nên cuối cùng cô cũng không mở miệng.

"Hành động lúc đấy của cô cũng có thể hiểu được đó là trách nhiệm của y tá.....không cần nhíu mày, cô chỉ cần tin tưởng những gì tôi nói là đủ rồi, trí nhớ của tôi chưa bao giờ sai đâu." Anh ta ngừng một lát, đưa mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, Ngữ Kỳ biết rõ anh ta dùng ý nghĩ đó để thể hiện sự thông minh của mình, nhưng không may ánh mắt ấy lại không có chừng mực, giống như ánh mắt quyến rũ vụng về vậy.

[Edit] [ xuyên nhanh ] HỆ THỐNG NỮ PHỤNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ