Chương 97: Hồ tiên

682 31 2
                                    

Sau đêm hội tụ đó, Dư Đồng bởi vì lời nhắc nhở của Đông Sinh nên vẫn luôn lo lắng mẹ hắn sẽ xảy ra chuyện, nhưng đồng thời cũng nghĩ thông suốt một chút sự tình. Mẹ vẫn luôn không chịu cùng ba ly hôn cũng không phải bởi vì tình cảm vợ chồng nhiều năm nên không cam lòng mà là vì giúp hắn tranh gia sản, tranh gia nghiệp.

Khối tài sản trị giá hàng tỉ đồng đương nhiên mê người nhưng Dư Đồng tin, dù không có mấy phần gia sản này nhưng hắn có thể tự lực cánh sinh cấp cho mẹ hắn một cuộc sống tốt nhất, giống như Đông Sinh đã nói, mẹ hắn phúc ở con cháu.

Dư gia hiện tại nhìn như phong cảnh, kỳ thật đã xuống dốc, ba hắn là điển hình của nhà giàu mới nổi——, hắn không đọc quá nhiều sách, ban đầu phát tài là dựa vào vận khí, trong tay có tiền lại nhân cơ hội đặt chân vào địa ốc, ở thời hoàng kim sinh ý địa ốc còn có thể ‘một ngàn vạn có thể làm một trăm triệu thậm chí 1 tỷ’, hắn trở thành đại phú hào nổi danh một phương.

Dư gia hướng lên trên tam đại bần nông, Dư phụ Dư Thiên Phúc xuất thân từ nông thôn, hắn là anh cả, phía dưới còn có bốn anh em. Sau khi Dư Thiên Phúc phát tài, anh em ruột trong nhà cùng thân thích quanh co lòng vòng sôi nổi muốn vào công ty làm. Phẩm chất của những người không đều, không bao lâu liền biến công ty thành chướng khí mù mịt, vì chuyện này mà Viên Xuân Hoa đã nháo với Dư Thiên Phúc rất nhiều lần, Dư Thiên Phúc bảo thủ căn bản nghe không vào. Sau đó những người này làm ra đại loạn, thiếu chút nữa nháo ra mạng người, lúc này Dư Thiên Phúc mới đành khai trừ một số người.

Những người bị cho thôi việc không giận Dư Thiên Phúc mà giận ngược lên Viên Xuân Hoa, giận nàng có tiền nhưng không chịu giúp đỡ thân thích. Dư Thiên Phúc tuy bảo thủ nhưng lại thích nghe mấy lời nịnh hót, lời nên nghe thì không nghe, lời không nên nghe thì lại nghe hết không chừa chữ bào. Nghe ba mẹ anh em nói vài câu thì Dư Thiên Phúc liền tìm cớ cho Viên Xuân Hoa cùng chồng của em vợ nghỉ việc.

Cái này không chỉ có người bên nhà chồng mà ngay cả nhà mẹ đẻ nàng cũng oán nàng.

Viên Xuân Hoa có khổ không nói nên lời, sau Dư Thiên Phúc liên tiếp xuất quỹ nhưng không có ai chân chính đứng ra thay nàng nói chuyện. Nhà chồng còn chưa tính, nhà mẹ đẻ lại bảo nàng nhẫn, đứa em gái còn nói mát —— là đàn ông ai chẳng trăng hoa? Có thể gả cho một người tốt như vậy thì nên thấy đủ đi. (T đọc mà t tức á 😠😠😠)

Người ngoài nhìn vào thì thấy Dư Thiên Phúc là nam nhân có tiền có thế, dưỡng tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ căn bản không có chuyện chuyện gì. Viên Xuân Hoa muốn diện mạo không có diện mạo, muốn văn hóa không có văn hóa, sau khi phát tài Dư Thiên Phúc còn giữ người vợ Tào Khang này thì cảm thấy Dư Thiên Phúc thực nhân nghĩa, Viên Xuân Hoa rất có phúc khí. Viên Xuân Hoa đanh đá hung hãn, vì làm ầm ĩ chuyện Dư Thiên Phúc có tình nhân nên nàng bị nói là đang sống trong hạnh phúc mà không biết đủ.

Ở cái xã hội nam quyền này, kiềm giữ giá trị quan cũng không phải số ít.

Nếu không phải Dư Đồng tranh đua, Viên Xuân Hoa đã sớm bị người nhà chồng cùng mấy con hồ ly Dư thiên Phúc dưỡng bên người chèn ép đến không có chỗ đi.

Lúc ở nhà Dư Đồng đã rất nhiều lần nhìn thấy mẹ khóc vì chuyện của ba, mẹ cũng giáo huấn hắn rất nhiều —— như là phải tranh đua, tương lai kế thừa gia nghiệp, không thể tiện nghi cho mấy con hồ ly cùng dã chủng bên ngoài.

[ĐAM MỸ] [EDIT TỪ CHƯƠNG 85 TRỞ ĐI] CON CỦA QUỶNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ