- Alo, T/b nghe?- Cậu rảnh không?
- Đoán xem...
- Tớ không đùa, nếu cậu không có việc gì bận thì mau ra quán cafe cũ chờ tớ. Có việc quan trọng...
- Ok._ Sau khi ngắt máy cô liền lên xe và phóng một mạch đến quán cafe ở cuối phố, đây là quán yêu thích của cô cũng như người bạn kia vì nó không quá ồn ào và không gian ở đây cũng khá thoáng. Cô đỗ xe vào bãi sau đấy vào quán gọi thức uống, có lẽ cô là khách VIP của quán vì khi nhân viên chỉ cần thấy cô là biết ngay cô sẽ gọi món gì.
- Hôm nay anh kia có đi cùng chị không?_ Một cô nhân viên hỏi.
- Tôi đến để chờ cậu ta đây, như cũ nhé!_ Nói xong cô đi lại một vị trí ngồi quen thuộc. Quán này có hai không gian trong và ngoài, đương nhiên cô sẽ chọn ngồi ở ngoài vì nó... mát.
- Chào, đợi lâu không?_ Cậu bạn nào đấy vỗ vai cô sau đấy chào bằng nụ cười tươi tỏa nắng.
- Đau đấy._ Cô nhăn mặt khó chịu.
- Xin lỗi, cậu gọi đồ uống cho tớ rồi phải không?_ Cậu ta ngồi xuống ở vị trí đối diện.
- Ừ. Có chuyện gì thì nói mau đi. Tớ bận...
- Ơ, lúc nãy tớ nói là nếu rảnh thì hãy đến đây mà, bận sao còn đến?_ Cậu ta ngơ ngác nhìn cô.
- Đáng lẽ tớ rảnh nhưng sau khi thấy cậu thì tớ lại muốn tìm việc gì làm cho bận để không phải nhìn bản mặt đáng ghét đấy của cậu!_ Cô nhoẻn miệng cười.
- Yah, trêu tớ đấy à. Markeu giận đấy nhé!_ Cậu con trai ngồi đối diện đang làm những hành động làm nũng mà nếu như là những người con gái khác thì họ sẽ thấy dễ thương nhưng riêng cô thì không, cô dị ứng với những hành động nổi da gà này.
- Khiếp, giận đi tớ về!_ Cô vừa định nhấc mông lên đi về thì bị kéo lại.
- Thôi, nghiêm túc nè._ Đột nhiên lại làm mặt lạnh.
- Gì?
- Hôm nay, có một việc vô cùng quan trọng._ Giọng cậu ta trầm xuống lạ thường.
- Nói cho nhanh coi._ Cô hồi hộp nghe ngóng xem có chuyện gì.
- Hôm nay, là... sinh nhật của cún cưng nhà tớ._ Chuyện này quan trọng nhỉ.
- Đ!t mẹ!! Cậu làm phiền tớ chỉ vì hôm nay là sinh nhật của cái con lông lá màu trắng nhà cậu thôi à!!!!_ Vì quá bức xúc nên cô đã lỡ miệng vung đôi lời văng tục.
- Hey, đây là chỗ đông người. Xin cô nương hãy giữ tư cách của một người con gái.
- Tớ đi về!_ Cô bức xúc đứng dậy đi về, lần này là về thật. Có níu kéo cũng chẳng thèm ở lại đâu.
- T/b!! Yah Joon T/b!!! Đứng lại, đùa tí thôi mà!_ Mark chạy theo trong vô vọng, cô đã lên xe và chạy đi mất từ lâu rồi.
T/b leo lên xe phóng như bay cùng tâm trạng bực tức, không ngờ cậu ta lại làm phiền cô vì những chuyện không đâu này. Nhưng cô giận hắn thì có vô lí quá không nhỉ? Mà kệ đi, mình luôn luôn đúng, ai sai kệ nó. Cô chạy xe đến nhà của mẹ mình, lâu rồi cô chưa về thăm bà ấy.