Đáng lẽ đăng từ tối cơ, nhưng vì ngủ quên nên giờ mới đăng. Xin lỗi~~~—————————————————————
——————————————————————
Title: Love you forever
——————————————————————
- " Nhưng em không có người thân nào ở đây cả..."
- " Ai nói em không có người thân, còn anh thì sao"
- "Nhưng chúng ta cũng chia tay rồi"
- " Anh không chấp nhận lời chia tay ấy"
- " T/b, dù em có bị bệnh gì đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không bỏ rơi em đâu..."
- " T/b, hãy để anh bảo vệ em..."
- " Anh sẽ bảo vệ em..."
- " Tin anh đi..."
——————————————————————
Jinyoung, hôm nay anh ấy rất bận rộn. Sáng đã phải thức sớm để nấu đồ ăn sáng mang đi đến nơi ấy cho cả bạn và anh cùng ăn. Hôm nay, những món anh nấu đều là món bạn thích thôi, anh nghĩ bạn sẽ rất vui đấy.
Sau khi nấu xong cuối hết thì anh để vào một cái hộp màu xanh rất xinh, và bọc bên ngoài bằng một tấm vải màu tím nhạt có hoa văn là hoa oải hương. Anh biết bạn rất thích bạn rất thích hoa oải hương mà.
Anh mang hộp cơm ấy, và một số vật dụng cần thiết lên xe, mọi thứ anh đều để ở băng ghế sau xe, nhưng chỉ có duy nhất hộp cơm ấy là anh để ở ghế phụ kết bên mình. Vì anh biết nếu đồ ăn của bạn mà bị tổn hại gì thì nhất định bạn sẽ không tha cho anh đâu.
À hôm nay anh mặc vest đất nhé, một bộ vest và quần tây đen, anh thắt cả chiếc cà vạt mà đỏ rượu của bạn tặng vào hôm sinh nhật anh nữa đấy.
Anh lái xe ra khỏi nhà và ghé vào một tiệm hoa. Khi anh bước vào thì các nhân viên trong tiệm đều ngơ mặt hết cả ra vì vẻ đẹp trai của anh. Anh lại gần một khu trưng bày hoa cảnh, nơi ấy có trưng bày hoa hồng, hoa anh đào, hoa sen, và có cả hoa oải hương mà bạn thích nữa. Đương nhiên là anh sẽ chọn nó. Anh bảo nhân viên gói bó hoa oải hương cho anh, anh chỉ chọn một bó nhỏ, không phải bó to vì tuy oải hương có mùi thơm thật nhưng nếu nhiều quá thì chẳng ai ngửi nổi đâu. Sau khi nhân viên đã gói xong thì anh thanh toán cho họ. nở một nụ cười thân thiện sau đó bước ra khỏi tiệm và leo lên xe phóng đi. Nụ cười ấy vẫn còn vương vấn trong lòng các cô nhân viên.