Khởi binh từ năm 23 tuổi nhưng tới lúc gần ngũ tuần mới được xem như có chút khởi sắc, Lưu Bị tốn gần nửa đời người mới có được đại nghiệp vì đã phạm phải 3 nhược điểm chí mạng này.
Trong số các vị quân chủ nổi danh Tam Quốc, Hoàng đế Thục Hán Lưu Bị vẫn là một nhân vật gây rất nhiều tranh cãi.
Không ít người cho rằng, cách làm người của Lưu Bị đáng quý như chính ngọn cờ nhân nghĩa mà cả đời ông đã giương cao. Thế nhưng có ý kiến cũng khẳng định, Lưu Bị thực chất không phải quân tử mà là một gian hùng giỏi ngụy trang.
Tuy nhiên dù có đánh giá khắt khe tới đâu thì hậu thế cũng không thể phủ nhận một sự thật rằng, Lưu Huyền Đức chứng là vị quân chủ gây dựng cơ ngơi sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Từ một thiếu niên sống bằng nghề đan giày dệt chiếu, ông đã vươn lên trở thành chư hầu làm chủ Kinh Châu, Ích Châu, sau đó tại Thành Đô xưng đế, làm nên một đời kiêu hùng.
Dù vậy khi nhìn lại cuộc đời của vị quân chủ họ Lưu ấy, không khó để nhận ra ông đã tốn mất nửa cuộc đời mới gây dựng được sự nghiệp.
Từ khi tham gia khởi binh chinh phạt Khăn Vàng vào năm 184, Lưu Bị trong 24 năm sau đó đã phải lang bạt khắp nơi, nương nhờ đủ mọi thế lực, tới tận năm 208 khi đánh bại Tào Tháo và có được đất Kinh Châu thì sự nghiệp của ông mới được xem là khởi sắc.
Tại sao một người có hùng tâm tráng trí từ thuở thiếu niên và khởi binh lập nghiệp sớm như Lưu Bị lại mất tới nửa đời long đong tới vậy?
Nửa đời long đong và giai đoạn "bất đắc chí" của Lưu Bị trong buổi đầu gây dựng sự nghiệp.
Lưu Bị (161 – 223) là một vị thủ lĩnh quân phiệt, hoàng đế khai quốc nước Thục Hán thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Nếu đánh giá một cách công bằng về xuất thân của Lưu Huyền Đức, không khó để nhận thấy ông là người không có thứ vốn liếng gì quý giá ngoài danh hiệu tôn thất vốn đã chẳng còn cách nào kiểm chứng thực hư.
Dù vậy, Lưu Bị lúc sinh thời không có bệ đỡ vững chắc như Tào Mạnh Đức – người đến từ một gia tộc mấy đời đều làm quan cao, nhà cửa chẳng thiếu tư tài.
Khi còn niêu thiếu, vị quân chủ họ Lưu ấy thậm chí đã từng có thời gian phải mưu sinh bằng nghề đan giày, dệt chiếu. Thế nhưng nếu nói về bối cảnh xuất thân, thứ quý giá nhất mà ông có được lại là một người mẹ hết lòng vì mình. (Theo Sina).
Năm Huyền Đức lên 14 tuổi, mặc dù gia cảnh nghèo đến thảm thương, mẹ ông vẫn dốc cạn vốn liếng, tìm đủ mọi cách đưa Lưu Bị tới chỗ danh sĩ Lư Thực để bái sư học đạo.
Đây cũng là cơ hội giúp Lưu Huyền Đức trở nên thân thiết với các bằng hữu có xuất thân cao quý. Họ đều là những quý nhân phù trợ cho ông vào buổi đầu gây dựng sự nghiệp, mà tiêu biểu trong số đó chính là Công Tôn Toản.
Mặc dù có hùng tâm tráng chí từ thuở trẻ và khởi binh từ rất sớm, thế nhưng Lưu Bị vẫn mất tới nửa đời người mới có thể tạo dựng được căn cơ để xây dựng sự nghiệp.
BẠN ĐANG ĐỌC
Luận bàn về Tam Quốc Ngụy-Thục-Ngô
RandomThời kì Tam Quốc là một thời kỳ trong lịch sử Trung Quốc. Một cách chính xác theo khoa học thì nó bắt đầu vào năm 220 khi nhà Ngụy được thành lập và kết thúc năm 280 khi Đông Ngô sụp đổ và nhà Tây Tấn thống nhất Trung Hoa. Tuy nhiên, nhiều nhà sử họ...