Căn phòng số 06 『Room no.6』
Số người chơi: 8
Sana xốc cả cơ thể của Sakura đặt lên một bên vai mình trong lúc tiến tới một căn hầm trú ẩn đang bỏ trống gần đó. Và cậu mừng vì có vẻ như nó đã bắt đầu tỉnh lại. Điều đó sẽ dễ dàng hơn cho quá trình đưa nó vào trong hầm một cách an toàn, bởi căn hầm khá sâu và cậu thì lại không đủ khỏe để giữ mãi cái tư thế này trong lúc leo xuống.
"Hey ..." Sana ngập ngừng đưa tay trái lên vỗ vỗ vào lưng cô em đồng hương đang nằm vắt vẻo trên vai mình. "Thấy ổn hơn chút nào chưa?!"
"Dạ rồi."
Phía sau vai truyền đến tiếng cười khúc khích, dù vẫn còn khá yếu ớt, nhưng cũng đủ khiến Sana cảm thấy yên tâm hơn. Con bé cũng đã bắt đầu cựa quậy.
"Em ổn rồi. Đủ khỏe để tự đứng dậy bước đi và leo xuống hầm. Nhưng em cũng không phủ nhận là bản thân mình thật sự thích cái cảm giác nằm yên ở đây để chị bế lên thế này hơn. Trông chị ngầu lắm!"
Sana phì cười, nhưng hẳn nhiên là có đỏ mặt một chút. Và nếu mà Sakura đang không bị thương thì chắc là nó đã bị cậu thẳng tay ném luôn xuống đất luôn rồi.
"Chị định đi đâu?" Sakura níu lấy tay áo của Sana, trước cả khi cậu ấy kịp quay đi, thì thầm.
Hai người bọn họ chỉ vừa chạm chân xuống mặt sàn phía bên dưới, diện tích căn hầm khá chật chội và không gian không hề thoải mái cho hai người. Nhưng Sana còn chưa kịp đỡ Sakura ngồi hẳn xuống để cậu còn rời đi thì nó lại bắt đầu dở chứng.
"Đừng bỏ em lại một mình ..." Con bé năn nỉ.
Có lẽ vì bị mất máu mà môi nó khô khốc và nhợt nhạt hẳn đi. Đôi mắt to tròn cũng không giữ lại nổi những tia lấp lánh thường ngày. Trông khá là tội nghiệp. Và điều đó hẳn nhiên khiến Sana trở nên bối rối.
Được rồi. Sana thừa nhận là cậu đang bắt đầu mềm lòng. Sakura đang bị thương, mà khi bị thương thì con người ta thường sẽ có xu hướng yếu đuối (và dễ thương?!) hơn. Phía sau lưng và phần cổ áo của nó vẫn còn bê bết máu. Và thú thật là cậu cũng không nỡ để con bé phải một mình ở đây trong suốt quãng thời gian mưa axit phun khắp phòng phía trên đầu bọn họ trong ít phút nữa.
"Sana! Minatozaki Sana!" Thì Irene bất ngờ từ cửa hầm phía trên hai đứa thò đầu xuống hét lên. "Em không định trở lên sao? Lên đây nhanh rồi còn vào hầm trú ẩn nữa. Chỉ còn tầm một phút thôi đấy. À mà ..."
Ngừng lại một chút, chị ấy nheo nheo mắt nhìn xuống hai đứa con gái Nhật bên dưới, giọng ngờ vực.
"Hai đứa đang làm gì vậy? Chị không phá hỏng cái gì chứ?!"
Joohyunie unnie à ...
Sana nóng mặt, suýt nữa còn định đưa tay xô Sakura ra xa một chút. Nhưng chợt nhớ ra con bé đang bị thương, và với tình cảnh bây giờ dù cho có muốn xa một chút cũng chẳng được. Bởi lẽ diện tích căn hầm này thật sự quá chật chội cho hai người. Cả hai phải đứng sát sạt đến mức chỉ cần nhích tới một chút là có thể cụng trán vào nhau, và lưng thì liên tục bị cạ vào vách hầm thô ráp. Mà đó là nhờ cả hai đều khá mảnh khảnh, chứ nếu là với hình thể của người bình thường sợ là người thứ hai đến chui vào theo còn sẽ khó.
![](https://img.wattpad.com/cover/176098670-288-k62614.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
︱INTERACT︱︱Multi-Idol︱ Thử thách Tử thần
Fanfiction#DEATH_Challenge - Thử thách CHẾT! Một trò chơi được tạo ra cho 13 thành viên được chọn ra từ 13 nhóm nhạc nữ hàng đầu K-pop hiện nay. Một trò chơi nguy hiểm chết người! Một trò chơi bắt buộc người tham gia phải đánh cược bằng cả mạng sống của chính...