Căn phòng số 07 /2/

1K 197 68
                                    

Căn phòng số 07 Room no.7

Số người chơi: 7



Hóa ra Kim Do-yeon, sau khi biết Sejeong (chứ không phải là Sakura!) mới là người bị bỏ lại bên ngoài những căn hầm trú ẩn an toàn, thì cũng không có nổi điên lên như SinB tưởng.

Mà thật ra thì cũng chẳng có ai tưởng tượng ra nổi cái phản ứng đó của cậu ta. Mọi người đều lén lút trút ra một tiếng thở phào. Trước đó bọn họ còn mãi lo sẽ phải giải thích chuyện của Sejeong thế nào với Doyeon. Ai ngờ cậu ta sau khi đẩy cửa hầm ra để bước lên, hờ hững liếc nhìn Sejeong - hay 'những gì còn sót lại cả Sejeong' - trên mặt sàn lạnh lẽo, không thèm nói tiếng nào mà chỉ thờ ơ đảo mắt một chút rồi điềm nhiên phủi tay áo đi luôn. Đi thẳng về phía cánh cửa thoát ra khỏi căn phòng này và thông với căn phòng tiếp theo. Cánh cửa sắt nặng nề đó đã được tự động mở khóa trong lúc bọn họ vẫn còn mải trốn trong những căn hầm bên dưới.

Yuna và Jisoo há hốc mồm. Cả hai trợn tròn mắt lên nhìn theo bóng lưng Doyeon trong lúc cậu ta thản nhiên bỏ đi sang căn phòng tiếp theo, biểu hiện như không thể nào hiểu nổi. Quá thờ ơ. Quá lãnh đạm. Quá khó tin. Nhưng chỉ có Sakura hiểu, là Doyeon không hề như vậy. Cậu ta không hề thờ ơ trước cái chết của Kim Se-jeong, không một chút nào.

Bởi nó cảm nhận được cái nhìn chết chóc mà cậu ta ném về phía mình. Cái ánh mắt sắc lẹm đó ... Cũng là biểu hiện đầu tiên, và duy nhất, mà Doyeon để lộ ra sau khi thoát khỏi căn hầm trú ẩn bên dưới sàn phòng.

Giống như bình yên trước thảm họa vậy. Biểu cảm nhàn nhạt và thờ ơ hiện giờ của Doyeon. Cái sự bình yên giả tạo, như mặt biển phẳng lặng ngay trước khi bão tố đổ ập đến.

Mình không có trực tiếp giết chị ta ... 

Một cơn ớn lạnh run rẩy chạy dọc sống lưng, Sakura hốt hoảng xoay đầu sang hướng khác, bụng giật thon thót. Nó rùng mình, lẩm bẩm tự trấn an.

"Là Hwang Eun-bi làm! Là Hwang Eun-bi giết Kim Se-jeong ... Không phải mình! Cậu ta không có lý do ... Không việc gì phải sợ cả ..."

Trong một thoáng, Sakura thật sự nghiêm túc cân nhắc đến việc có nên "méc" Irene hoặc Sana về thái độ thù hằn (?!) mà Doyeon dành cho mình, vì có vẻ dường như nó là người duy nhất ở đây phải hứng chịu chuyện này (thật luôn?! chẳng lẽ không một ai nhận ra cái bộ mặt hung hiểm đó của Kim Do-yeon sao ???) nhưng nghĩ một hồi, tự trấn an bản thân, rồi lại thôi.


"Miyawaki-san sợ gì sao?!" Cho đến khi có một ai đó đột ngột tiếp cận nó từ phía sau.

Là Kim Ji-soo.

"Trông em có vẻ ... bất an nhỉ?!"

"À em ... không ..." Sakura lúng túng, lắp bắp.

Cô ta nhận ra thái độ khác lạ của nó (hay Doyeon, hoặc cả hai) sao?!

"Dù gì cũng không nên nghĩ nhiều nữa. Chuyện đã qua rồi thì cứ cho nó qua luôn đi."

︱INTERACT︱︱Multi-Idol︱ Thử thách Tử thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ