Trò chơi lại bắt đầu rồi.

1K 200 106
                                    

Nayeon cố nâng mí mắt dậy sau một giấc ngủ dài. Và sâu. Không khí xung quanh đặc quánh. Tối. Và nóng. Cổ họng cậu bỏng rát và cả người thì đau nhức, đặc biệt là phần phía sau đầu, gáy và bả vai. Và ...

.

.

.


"Con bé chưa tỉnh lại à?!"

"Nó đã bị bắt cóc, bị giam giữ dưới tầng hầm và bị buộc phải trải qua vài điều khá kinh khủng. Sau đó lại tiếp tục bị giam dưới tầng hầm thêm 5 ngày nữa, cùng với hai bịch dinh dưỡng dạng lỏng truyền vào cơ thể mỗi ngày và ... vài liều thuốc mê đủ để hạ gục cả một con voi Nam Phi trưởng thành có khối lượng 5 tấn."

Vẫn không rời mắt khỏi cô gái trẻ đang nằm mê man trên giường bệnh, Taeyeon nhíu mày.

"Cậu có đồng ý là nó cần phải có thời gian để hồi phục không?! Ít nhất, là về mặt thể trạng sức khỏe ..."

Không cần ngoái đầu ra sau để kiểm tra, Taeyeon biết mình đang nói chuyện với ai. Cô luôn biết mỗi khi cô ấy xuất hiện.


"Miyawaki Sakura nhỉ?!"

Cô nàng mới đến bước đến cuối chân giường bệnh của Sakura và đứng bên cạnh Taeyeon - người thăm bệnh duy nhất lúc này.

"Ngạc nhiên chưa! Ban đầu tớ không nghĩ là nó sẽ sống đến cuối đấy."

"Tớ thì lại không nghĩ thế." Taeyeon nhún vai. "Cậu không cần phải là kẻ mạnh nhất để có thể trở thành người sống sót cuối cùng."

"Huh?!" Cô nàng nhướn mày.

"Lấy ví dụ về môn Cờ Vua nhé. Con Vua không phải là quân cờ mạnh nhất trong bàn cờ, nhưng nó lại mang tính quyết định nhất. Con bé có thể không có được sự mạnh mẽ của Sejeong hay sự sáng suốt của Irene nhưng, vì một vài lý do may mắn nào đó, mà nó sở hữu những yếu tố mang tính quyết định hơn."

"Cậu vẫn thích kiểu nói chuyện khó hiểu như vậy nhỉ?!"

Taeyeon im lặng.

"Cậu đang có điều gì khó chịu với tớ sao?! Không hài lòng ở đâu à?!"

Cô không biết phải trả lời những câu hỏi này như thế nào. Cô luôn không biết phải trả lời những câu hỏi của cô ấy như thế nào.


"Cậu biết đó, nếu không thích thì cậu có thể không làm. Park Sooyoung có đầu óc rất tốt, hành động cũng rất thông minh và gọn gàng. Tớ cảm thấy yên tâm khi giao việc cho nó. Well, mà nhắc đến con bé thì tớ cũng muốn cảm ơn cậu - vì đã giới thiệu cho tớ những hậu bối tuyệt như vậy!"

Cô nàng mới đến nhún vai. Và hơi bĩu môi. Có lẽ cũng bắt đầu khó chịu với sự im lặng kéo dài và biểu cảm không đổi của Taeyeon rồi.

"Cậu không nợ tớ điều gì cả. Giữa hai ta không ai nợ ai bất kỳ điều gì cả. Vậy nên, nếu không thích thì cậu cũng không cần phải ép bản thân làm theo tớ, Taengoo à!"

Đáy mắt Taeyeon lóe lên vài tia dao động. ... Taengoo à! Cũng đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cô ấy dùng cái tên thân mật này để gọi cô.

︱INTERACT︱︱Multi-Idol︱ Thử thách Tử thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ