Chương 14

18.5K 1.1K 339
                                    

Em thương anh, thương luôn từng con chữ viết về anh.

Jungkook gấp tờ báo sáng nay lại rồi để ngay góc bàn học. Kim Taehyung được lên hẳn trang nhất của tờ báo với vinh dự là người giàu nhất Đại Hàn Dân Quốc trong cuối năm nay. Jungkook sau đó tạm gác suy nghĩ về Taehyung sang một bên rồi đi ngủ. Cậu vẫn còn nhớ và có một điều gì đó cho cậu biết rằng Taehyung và cậu sẽ sớm gặp nhau. Đột nhiên khóe miệng cậu giương lên nụ cười nhẹ nhàng. Là tự cười chính mình đa tình sao? Cũng đúng. Taehyung làm sao đến được đây nhỉ?

Ngày mai là ngày đầu tiên của tháng chín. Sinh nhật cậu. Jimin năm nào cũng tặng cho cậu một món quà nho nhỏ. Và có lẽ năm nay cũng thế. Jungkook tròn hai mươi tuổi rồi.

Sáng hôm sau, Jungkook thức dậy thật sớm. Không phải vì thói quen mà do Jimin mới hừng trời đã sang gõ cửa nhà cậu. Jungkook bằng bộ dáng ngáy ngủ mở cửa tiếp chuyện với anh.

"Chưa thức được sao?"

Jimin ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ kỉ trước thềm nhà.

Jungkook ngáp dài ngáp ngắn gật đầu.

"Hôm nay sinh nhật em đấy, dậy sớm một chút thì có làm sao?"

Jungkook nhướn một mắt nhìn Jimin.

"Anh cũng biết hôm nay sinh nhật em sao? Vậy còn không để em ngủ thêm một chút. Sáng ra chưa kịp đi vệ sinh đã sang nhà người ta đập cửa."

Jimin bật cười khanh khách nhìn cậu.

"Anh sang đây là để hẹn em tối nay gặp tại mõm đá cũ. Chỗ lúc nhỏ mình hay chơi ấy. Anh có bất ngờ cho em."

Nói rồi anh cốc đầu cậu một cái sau đó mới trở về nhà. Lúc này Jungkook cũng không ngủ được nữa nên đành đi rửa mặt tiện thể thay một bộ quần áo khác cho đàng hoàng. À, nảy giờ mới để ý. Jungkook đang mặc trên người bộ đồ ngủ màu hồng in hình con thỏ trắng mà mẹ đã mua cho cậu vào mấy hôm trước. Kể ra nhìn cũng hợp nhãn đấy chứ. Trông Jungkook thật sự rất dễ thương.

Cả ngày hôm đó, Jungkook căn bản không làm gì nhiều. Chỉ đi tới đi lui phụ mẹ dọn dẹp rồi rửa chén bát sau đó cũng dùng chiếc máy tính mới mua lên mạng tìm hiểu một chút tin tức.

Cho đến tối, cậu ra chỗ mõm đá theo lời Jimin dặn. Jungkook diện một chiếc áo sơmi trắng dài tay, nhưng đã được cậu xắn lên một chút trông rất thoải mái. Ngoại hình Jungkook bước sang tuổi hai mươi, càng nhìn lại càng thấy đẹp. Chưa kể đến làn da trắng sứ, căng hồng từng chỗ, cộng thêm ngũ quan tinh tế và sườn mặt ngày càng nhu thuận. Mỗi một ngày trôi qua, Jungkook đều dần dần trưởng thành thêm một chút cả về bề ngoài lẫn suy nghĩ. Thấy dáng vẻ đứng ở mõm đá hướng ra biển theo một góc nghiêng thì lại càng nhìn thấu nét đẹp của cậu. Cậu đứng đó, so với biển đêm bao la đương nhiên nhỏ bé đi rất nhiều nhưng tại sao Jungkook vẫn nổi bật đến như vậy?

Cậu chờ Jimin khoảng gần hai mươi phút. Đột nhiên trên nền trời đêm đầy ấp ánh sao lại nổ ra những tia sáng lung linh nhiều màu sắc. Jungkook tròn mắt nhìn trong khi từ sau lưng cậu vọng lại tiếng bước chân nhẹ nhàng trên nền cát. Jungkook dường như cảm nhận được ai đó đang đứng đằng sau mình, cậu bất giác xoay người lại.

|vkook| Yêu em là điều anh không thể ngờNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ