Chương 17.

15.6K 860 96
                                    

Những ngày sau đó, Jungkook đã trở thành sinh viên năm nhất của đại học Seoul. Cậu vô cùng hăng hái tham gia học tập, hơn nữa kết quả cũng thực khả quan. Cậu đã nghe Jimin nói rằng giảng viên ở đây rất tận tâm nên Jungkook cũng không lo lắng mấy về các bài giảng trên lớp. Cậu tranh thủ đến thư viện nghiên cứu tài liệu hoặc ngồi làm bài tập mà giảng viên giao. Những buổi trưa thì cậu đi bộ đến chỗ làm của ai kia để ăn trưa cùng hắn. Nhìn chung thì phương diện hiện tại cũng cho là quá tốt đẹp đi?

Hôm nay Taehyung sau khi đưa Jungkook đến trường đại học thì hắn mới đến chỗ làm. Bước vào thang máy đã thấy anh trai đứng nghiêm chỉnh ở đó. Trên cổ còn có dấu vết hôn ngân đầy ái muội. Khẳng định anh trai hắn đã làm gì đó mờ ám với tên họ Kim kia.

Hắn bước vào thang máy dùng con mắt khinh khỉnh nhìn Seokjin rồi lại tựa tiếu tựa phi quay sang chỗ khác. Một vài giây sau Seokjin không chịu được liền liếc sang hắn.

"Bị điên?"

Nụ cười nửa miệng vừa rồi trên môi Taehyung đột ngột tắt ngúm. Hắn chau mày nhìn Seokjin.

"Aigoo, từ hồi có người ta rồi là anh có thể mắng chửi đứa em vàng ngọc này sao hyung?"

Seokjin lại một lần nữa nhìn Taehyung khó hiểu.

"Người ta? Người ta nào?"

"Ơ, không phải anh đi gặp Namjoon rồi à?"

Seokjin thở dài một lượt.

"Có gặp, nhưng cũng không đi tới đâu cả."

Taehyung khó hiểu nhìn anh. Không phải xui xẻo đến mức đó chứ?

"Vậy còn trên cổ anh..."

Nghe đến đây Seokjin mới giật mình đưa tay sờ lên cổ. Anh lại nhìn Taehyung bằng con mắt chán chường.

"Là hôm qua đóng phim."

Đúng lúc đó, thang máy mở ra. Hắn dõi theo bóng lưng Seokjin đang đi về phía phòng làm việc rồi nhún vai một cái. Anh em hắn tình duyên lận đận đến thế sao? Không nói đến hắn hiện tại đã 'bắt' được Jungkook đem về. Còn mỗi Seokjin là đang tương tư về Namjoon thôi.

Lại nhắc đến Kim Namjoon từ sau khi đến Sankey gặp Seokjin thì tâm tình y cũng chẳng tốt hơn là mấy. Có chăng vẫn đang nhớ người nọ thật nhiều mà thôi. Chung quy mọi chuyện vẫn là chưa thể chắc chắn được.

Thử nhìn Taehyung và Jungkook mà xem. Bọn họ cũng chia xa rồi lại đoàn tụ nhưng dù xét thế nào cũng không trắc trở bằng đường tình của y và Seokjin. Nghĩ thôi cũng không tránh được buồn rầu.

Trưa hôm đó, Jungkook như thường lệ đi đến tập đoàn ăn trưa cùng Taehyung. Vừa đến đã gặp hắn mở hai hộp cơm ra để trên bàn, còn tỉ mỉ xé nhỏ thịt ra cho cậu. Jungkook nhìn hắn cười tươi rồi đón lấy phần cơm của mình.

"Taehyung, sắp tới em phải đi thực tập!"

Hắn không nhìn cậu. Cho đến khi nhai hết thức ăn trong miệng mới cất lời.

"Ở đâu? Khi nào em về? Còn nữa, em đi chung với ai?"

Jungkook vừa tiêu hóa thức ăn vừa tiêu hóa lời hắn nói.

|vkook| Yêu em là điều anh không thể ngờNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ