Tại Anh Quốc.
Yisang đang chuẩn bị lại một số giấy tờ quan trọng trước khi đưa Jeim đi khám sức khỏe định kì và chắc rằng cậu sẽ an ổn theo anh về Hàn Quốc dự buổi tiệc mừng thọ của ông Kim. Bên cạnh đó, Yisang cũng cần phải đến tham quan tập đoàn của Taehyung. Nghe nói gần đây tình hình thật sự rất tốt, chắc có lẽ lần này hắn sẽ hoàn lại tất cả số vốn cho anh trước thời hạn.
Trong phòng ăn, Jeim đã ngồi chờ Yisang ở đây từ sớm, cậu có một vài chuyện cần nói với anh.
"Sao em không ở trên phòng nghỉ ngơi thêm, xuống phòng ăn sớm thế làm gì?"
Jeim mỉm cười không chút do dự đáp lại.
"Em có chuyện cần nói với anh."
"Được rồi, em nói đi."
Jeim hít thở sâu. Dường như chuyện cậu đang định nói rất quan trọng.
"Dạo gần đây, em hay nằm mơ thấy một người. Người này liên tục gọi 'Jungkook! Jungkook' em thật sự không biết anh ta gọi tên ai nhưng linh cảm lại cho em biết rằng người đó đang gọi em. Hơn nữa, em cũng cảm thấy anh ấy thật sự rất quen thuộc. Yisang, em không phải tên Jeim đúng không? Em càng không phải người ở đây, em thuộc về một nơi khác, đúng không anh?"
Những lời vừa rồi kì thực có tác động đến tâm tư Yisang không ít. Nhìn vào dáng vẻ của người đối diện, Yisang cũng không đành lòng mà giấu cậu.
"Em không phải tên Jeim, em cũng không phải người ở đây."
Cậu kích động đứng dậy.
"Vậy em tên gì? Em ở đâu?"
"Từ từ ngồi xuống..."
Yisang đỡ cậu ngồi xuống, vuốt vuốt lưng trấn an trong khi cậu nắm chặt tay vào cây gậy. Tâm tư một phen dậy sóng. Dù cậu đã đoán trước phần nào câu trả lời của Yisang nhưng không ngờ phản ứng vừa rồi lại mạnh mẽ như vậy.
"Em là người Hàn Quốc nhưng khi đem em về chữa trị thì em không có bất cứ giấy tờ nào trong người cả. Tên Jeim là do anh đặt. Lúc đó, anh cùng một người bạn đến vùng sâu vùng xa để hỗ trợ trẻ em nghèo thì gặp em đang nằm bất tỉnh bên bờ sông, cơ thể bị thương khá nghiêm trọng. Anh tìm một trạm xá giúp em khử trùng vết thương sau đó tìm cách đưa em về đây."
Khóe mắt cậu nhất thời ngấn nước. Thì ra mọi chuyện là như thế. Còn người tên Taehyung, cậu có nên hỏi về người này hay không? Nếu không hỏi, tâm tư cậu sẽ thật sự rất khó chịu.
"Yisang, anh biết Taehyung không?"
Yisang ngạc nhiên.
"Biết chứ, vài hôm nữa anh định đưa em về Hàn Quốc để mừng thọ ba cậu ấy."
"Được rồi, khi nào về bên ấy, anh dẫn em đi gặp Taehyung đi."
Chiều hôm đó, Yisang ra ngoài có chút việc. Jeim một mình ngồi trong phòng lặng lẽ nghĩ đến những lời nói lúc sáng của Yisang. Cuối cùng cậu cũng đã nhớ ra mình là ai và mình đến từ đâu. Đúng như cậu nghĩ, cậu không phải Jeim, cậu là Jungkook và người trong giấc mơ kia chính là Taehyung, người mà cậu yêu thương hết lòng hết dạ.
BẠN ĐANG ĐỌC
|vkook| Yêu em là điều anh không thể ngờ
FanfictionĐược gặp em, là một điều may mắn nhất trong cuộc đời anh. Và yêu em là điều anh không bao giờ ngờ tới. Trích lời Kim Taehyung. 30 chap + 2 PN ____ Fic ra đời nhân dịp sinh nhật lần thứ 23 của Jeon Jungkook♡ Started: 010919 Ended: 010120 NO VER...