Phần 34

227 3 0
                                    

Nói xong, Hình Vận chạy lại lấy cái túi trên ghế.

"Đợi một chút!" Hà Ngộ gọi cô lại.

Nói đùa gì vậy!  Bản thân tăng ca đã đủ thê lương, rõ ràng muốn để anh ta một mình!

Thấy rằng Hình Vận đã dừng bước, anh nhanh chóng nói:

"Ừ, thực sự có việc cần cô làm."

"Chuyện gì?"

"Lấy giấy nhớ cho tôi."

"... chỉ ... là việc này?"

"Đúng vậy" Anh nghiêm trọng nói:

"Chỉ có cô biết giấy nhớ để đâu."

"..." Thật muốn đánh người à!

Nhưng ai có thể để anh ta liên quan đến sự sống và cái chết của công ty, cô nhẫn nhịn!

Hình Vận đặt túi xuống, nghiến răng nghiến lợi để mở ngăn kéo đầu tiên của bàn.

Thói quen của cô không tệ, những thứ trong ngăn kéo được cố định và đặt gọn gàng.

Do đó, cô lười quay đầu, mà đưa tay thẳng vào ngăn kéo bình thường để giấy ghi nhớ.

Tuy nhiên ...

Cô ấy không chạm vào giấy nhớ quen thuộc mà đầu ngón tay truyền đến cảm giác giống như lạnh buốt, như thể vừa mới trong tủ lạnh lấy ra sản phẩm kim loại, nhưng ...... nó là mềm!  Có vẻ như sẽ di chuyển?  !

Hình Vận bị sốc, vô thức rút tay lại, quay lại nhìn nó ...

"A, à, à, à!"

Những tiếng la hét gay gắt phá vỡ sự yên tĩnh của văn phòng sau giờ làm việc.

"Có chuyện gì vậy?" Hà Ngộ tò mò nhìn cô.

Mặt cô tái nhợt, trốn trong góc, run rẩy vươn tay:

"Rắn ... rắn ... rắn! Có một con rắn trong ngăn kéo!"

Đúng vậy!  Nó là một con rắn!  Nằm trong ngăn kéo của cô!

Mặc dù chỉ liếc một cái cô liền lập tức hét lên bỏ chạy, nhưng Hình Vận chắc chắn không nhầm, đó là một con rắn màu xanh!

"Rắn?" Hà Ngộ thăm dò nhìn vào ngăn kéo của cô,  một lát sau, thò tay đưa con rắn ra ngoài.

"Nó thật sự rất khó xử!"

... thực... thực sự bắt lấy nó bằng tay không?  Mặc dù rất dũng cảm, nhưng người này có ý thức thông thường không?  !

"Nhanh vất nó đi! Đó là một con rắn lục! Có độc!"

Hình Vận đối với rắn không có hiểu biết nhiều, rắn màu xanh cô cũng chỉ biết là rắn lục cùng Tiểu Thanh trong 《Tân Bạch Nương Tử,không phải kịch độc cũng là yêu quái.

Khi nghe những lời đó, Hà Ngộ khuôn mặt cứng đờ nhanh chóng bỏ con rắn trong tay ra.

Hướng ném của anh ta rất vi diệu, cái vật thể màu xanh kia không nghêng lệch mà hướng về phía Hình vận...

"Anh làm gì vậy! Đừng ... đừng ..." Đừng ném loạn!

Cô hét lên rõ ràng cũng không thể thay đổi quỹ đạo kia của con rắn, cứ như vậy nó đã rơi xuống chân của cô, đã trốn ở trong góc cô không có chỗ để né, chỉ có thể co mình lại thành một nhúm, nhắm chặt hai mắt.

Thế giới nợ tôi một mối tình đầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ