"Em thật sự ngạc nhiên khi Chaeng lại đến gặp em."
Joy mỉm cười nói.
Lúc nãy vừa trông thấy sự xuất hiện của Chaeyoung đằng sau cánh cửa nhà khiến cô vô cùng kinh ngạc. Mặc dù trong lòng từ sớm đã dự liệu Jennie sẽ đem sự việc kia nói cho Chaeyoung biết nhưng cô không nghĩ rằng người kia vì vậy mà đến đây. Có thể khiến Chaeyoung gạt đi cảm xúc của cá nhân để gặp mặt cô thì đủ chứng tỏ Kim Jennie ở trong lòng cô ấy đã chiếm một vị trí nhất định.
"Tôi đã nghe Jennie nói, lúc đó là cô ấy nhất thời kích động cho nên mới phản ứng thái quá như vậy."
Chaeyoung nói thẳng vào chuyện chính.
"Không sao, em cũng có chút kích động mà."
Joy nhìn khuôn mặt lãnh đạm của Chaeyoung thì cảm thấy vô cùng chua xót cho bản thân mình. Vì sao cô ấy có thể đối xử với Jennie dịu dàng nhiệt tình còn với cô dù trước đây từng yêu nhau hay sau khi đã chia tay vẫn lãnh đạm như vậy?
Joy cố nhớ lại những cử chỉ Chaeyoung từng dành cho cô, đó có chăng chỉ là những nụ cười, những lần đưa tay xoa đầu cô và những cái hôn vội vã mà thôi. Trong hồi ức của cô tình yêu của Chaeyoung chính là ngọn lửa ở trước gió mà Joy chính là người che chở cho ngọn lửa kia tiếp tục cháy sáng. Vậy mà, Chaeyoung không hiểu cho tấm chân tình của cô, khi Joy vô tình lầm lỡ một lần cô ấy không chút nương tình mà dứt khoát buông tiếng chia tay. Tình yêu của họ cứ như vậy mà kết thúc...
"Tôi thay mặt cô ấy xin lỗi em, mong em đừng vì vậy mà nghĩ xấu cho cô ấy."
Đây là lần đầu tiên Chaeyoung chịu hạ mình năn nỉ người khác.
"Em cũng không phải là loại người không hiểu lý lẽ."
"Được, nếu không có gì nữa tôi trở về đây."
Chaeyoung toan đứng dậy rời đi thì bị Joy giữ lại, cô ấy dùng ánh mắt u buồn nhìn cô.
"Có thể nói cho em biết Chaeng thích Jennie ở điểm nào? Chẳng lẽ em không sánh bằng cô ấy sao?"
Chaeyoung thở dài rồi gỡ tay Joy ra. Cô thật sự rất mệt mỏi khi chạm phải ánh mắt bi thương kia. Quá khứ trước đây Chaeyoung không muốn hồi tưởng lại thêm lần nào nữa. Không phải Chaeyoung là kẻ máu lạnh vô tình chỉ là cô chẳng thể đối diện với người đã từng làm bản thân mình tổn thương.
Giờ đây, Jennie chính là hiện tại của Chaeyoung, là người khiến trái tim Chaeyoung một lần nữa loạn nhịp. Tương lai có cô ấy bên cạnh hay không Chaeyoung thật sự không biết được nhưng cô sẽ không bao giờ sống trong quá khứ thêm lần nào nữa cả.
"Ở cạnh cô ấy tôi không cần che giấu bất cứ điều gì. Cô ấy có thể không bằng em nhưng ở cô ấy có một loại cảm giác mà em không bao giờ cho tôi được, đó chính là sự yên bình."
Chaeyoung thẳng thắn trả lời.
"Chaeng ở bên cạnh em chưa từng cảm thấy yên bình hay sao?"
"Đây là lần cuối cùng tôi nói nhiều với em. Thật sự ở bên em tôi chưa bao giờ cảm thấy yên bình cả Joy à. Tình yêu em dành cho tôi quả thật rất nồng nhiệt nhưng đó là lúc chỉ có hai chúng ta, còn khi ở trước mặt những người khác em luôn tỏ ra lạnh nhạt, khó chịu với tôi. Lâu dần, phải phối hợp diễn với em khiến tôi trở nên mất dần cảm giác yêu lúc ban đầu. Tôi biết vì tình yêu của chúng ta em đã nổ lực để kéo tôi trở lại như cũ nhưng càng cố gắng gượng ép tôi lại càng mệt mỏi. Đến khi nhìn thấy em cùng người đàn ông đó thì tôi đã hiểu mình đến lúc phải buông tay rồi."
Chaeyoung đem hết tâm tư trong mấy năm qua nói rõ cho Joy biết.
"Em...cuối cùng cũng hiểu rồi."
Joy mỉm cười chua chát. Hoá ra đây là những suy nghĩ tồn tại trong lòng của Chaeyoung suốt những năm qua.
"Tôi trở về đây."
Chaeyoung sau đó liền rời khỏi, bỏ mặc Joy nhìn theo bóng lưng cô với từng dòng tâm tư nặng trĩu.
-------------------------
Chaeyoung cứ lái xe vòng quanh Seoul với loại cảm xúc vô định tồn tại trong lòng mình. Cô nghĩ về những lời đã nói với Joy rồi lại nghĩ đến Jennie. Tâm tư hiện giờ của Chaeyoung chuyển biến không biết sao để có thể nắm bắt chính xác được.
Đồ ngốc đó lúc này đang làm gì nhỉ?
Chaeyoung đột nhiên rất muốn gặp Jennie, cô tăng tốc muốn lái xe thật nhanh đến chỗ người kia.
"Két!!!"
Tiếng bánh xe rít xuống mặt đường đến chói tai, kế tiếp là tiếng "ầm" do va chạm tạo nên.
Một chiếc xe không chú ý tín hiệu đèn giao thông bất cẩn đâm sầm vào xe Chaeyoung.
"Cô ơi cô có sao không?"
Người lái xe kia mở cửa xe chạy vội đến chỗ Chaeyoung hốt hoảng hỏi.
"Không sao."
Chaeyoung lắc đầu. Trán của cô do đập vào vô-lăng nên lúc này đã chảy xuống một ít máu.
"Cô chảy máu rồi, tôi đưa cô đến bệnh viện."
Người đàn ông mở cửa xe định dìu Chaeyoung bước xuống nhưng bị cô đẩy ra. Chút vết thương nhỏ này không đáng để bận tâm đâu.
"Không sao, tôi có việc phải đi ngay."
Chaeyoung lắc đầu sau đó chẳng cho người đàn ông kia cơ hội nói thêm lời nào mà trực tiếp lái xe đi.
---------------------------
Chaeyoung đứng ở trước nhà Jennie liên tục nhấn chuông cửa nhưng bên trong vẫn không hề có ai bước ra mở cửa cho cô. Chaeyoung chán nản thở dài đem lưng mình dựa vào tường.
"Park Chaeyoung."Jennie vừa trở về đã trông thấy Chaeyoung đứng sẵn ở đó chờ, cô nhanh chóng tiến đến trước mặt người kia.
Khi Jennie định hỏi Chaeyoung vì sao lại ở đây thì hốt hoảng khi phát hiện trán Chaeyoung chảy máu.
"Trán của cô chảy máu kìa."
Chaeyoung trông thấy bộ dạng của Jennie hiện tại thì mỉm cười. Chỉ là vết thương nhỏ có cần thiết phải sợ đến như vậy không?
"Không sao mà."
"Cái gì mà không sao? Vào trong đi, tôi giúp cô xử lý vết thương."
Jennie mở cửa ra hiệu cho Chaeyoung vào nhà.
"Ừ."
Chaeyoung gật đầu, nhanh chóng cùng Jennie đi vào.
Có một điều Kim Jennie đã quên mất chính là cô từng cùng Jisoo hứa rằng sẽ không dẫn người lạ về nhà.
--------------------------
"Cô rảnh rỗi không có việc làm nên đi đập đầu vào đá hay sao mà trán chảy máu vậy?"
Jennie vừa giúp Chaeyoung băng vết thương vừa hỏi.
"Tôi bị người ta lái xe đụng phải nên mới bị thương."
Chaeyoung cảm thấy Jennie hiện tại rất buồn cười, rõ ràng muốn nói lời quan tâm lại không biết cách bày tỏ.
"Mắt cô để làm kiểng sao? Nhìn thấy xe lao tới thì phải tránh chứ?"
Jennie băng bó vết thương cho Chaeyoung xong thì nghiêm mặt nhìn cô ấy.
"Được rồi, lần sau nhất định tránh."
Chaeyoung mỉm cười gật đầu.
"Còn có lần sau thì chắc tôi đem vòng hoa đến viếng cô rồi. Cô đó, cẩn thận một chút đi."
Jennie vươn tay đánh vào vai Chaeyoung một cái. Người kia bị như vậy mà vẫn có thể vô tư đến thế này được sao?
"Cái này là quan tâm tôi sao?"
Chaeyoung đặt tay lên đôi vai nhỏ bé của Jennie, kéo khoảng cách của cả hai gần lại.
"Đừng có tưởng bở!"
Gò má của Jennie lúc này đã ửng hồng, cô quay mặt đi nơi khác để tránh đi ánh mắt của Chaeyoung.
"À chuyện của Joy tôi giúp cô giải quyết rồi, cô ấy không hiểu lầm cô nữa đâu."
"Vậy thì tốt rồi."
Jennie thở phào nhẹ nhõm.
"Có phải nên trả công cho tôi không?"
Chaeyoung xiết lấy đôi vai của Jennie, trong mắt ngập tràn vui vẻ.
"Trả...trả công gì?"
Jennie lúng túng hỏi lại.
"Chính là...hôn tôi..."
Chaeyoung chẳng để Jennie nói thêm lời nào, đem môi mình áp lên đôi môi người kia.
Một chút bối rối, một chút vụng về như đây là lần đầu tiên họ hôn nhau, Chaeyoung đem tất cả thành ý gửi hết vào nụ hôn kia còn Jennie chỉ đơn giản để Chaeyoung hôn mình mà không đáp trả.
Sau một lúc, Chaeyoung buông Jennie ra, vươn tay chạm vào khuôn mặt đỏ bừng kia.
"Lần sau phải nhiệt tình với tôi một chút."
Chaeyoung cười tà mị.
"Nhiệt tình cái đầu cô! Còn không mau về nhà của cô đi!"
Jennie đẩy Chaeyoung ra rồi đứng dậy. Đồ khó ưa đó lúc nào cũng đem cô ra đùa giỡn như vậy cả. Kim Jennie ghét con người đó.
"Được rồi. Ngày mai tôi sẽ đến đón cô đi quay."
"Ừ."
---------------------------------
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chaennie ] [Cover] Cô ấy là antifan của tôi.
FanfictionThể loại : H scene, hài hước, oan gia, ngọt sủng. Cover chưa có sự cho phép của tác giả! Nguồn : https://doctruyenhot.com/drop-cover-co-ay-la-anti-fan-cua-toi-ssokyul-sori-eunyeon-park-soyeon-that-kho-ua-250434850.html