Chap 69

1.2K 77 0
                                    


Buổi trưa sau khi Chaeyoung đã luyện tập xong thì Jennie đưa cô ấy trở về phòng. Hôm nay Chaeyoung đã bắt đầu đi được hai bước khiến Jennie thật sự vui mừng.
"Tôi gọt táo cho cô ăn nhé?"
Jennie giơ quả táo lên mỉm cười với Chaeyoung.
"Được, nhớ cẩn thận một chút."
Chaeyoung gật đầu, ở một bên quan sát Jennie gọt táo.
Đúng lúc này thì cửa phòng bị mở ra, Soyoung nhanh chóng đi vào, nở một nụ cười rạng rỡ với hai người trước mặt.
"Em lại đến thăm hai người đây."
"Lại đến."
Chaeyoung thở dài, cô thật sự ngán ngẩm trước sự xuất hiện của Soyoung, chỉ cần có em ấy cả căn phòng yên tĩnh đều bị làm cho ồn ào lên.
"Cái gì mà lại đến? Em tất nhiên phải thường xuyên đi thăm chị rồi. Đặc biệt, hôm nay em có dẫn người yêu nhỏ của chị đến đây."
Vừa dứt lời đã quay ra gọi cô gái đang đứng trước cửa phòng kia.
"Chị vào đi."
Khi người kia vừa bước vào hai mắt Chaeyoung đã mở to vì kinh ngạc. Cô ấy vì sao lại ở đây?
Riêng về phần Jennie vừa nghe Soyoung gọi cô gái trước mặt là người yêu nhỏ của Chaeyoung thì sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, cô bực tức đem quả táo trong tay gọt đến vô cùng méo mó.
"Heejoon, cậu về khi nào?"
Chaeyoung lúc này mới cất tiếng hỏi.
"Mình vừa về thôi, nghe tin Chaeyoung của mình gặp tai nạn mình lập tức đón chuyến bay sớm nhất trở về."
Heejoon bước đến ngồi cạnh Chaeyoung, vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia.
"Nhìn cậu kìa, sao lại ốm đến như vậy? Mình thật là đau lòng quá đi."
Cô kéo Chaeyoung ôm vào trong lòng.
Bộ tưởng đang đóng phim hay sao? Ở trước mặt người khác lại còn ôm ôm ấp ấp như vậy. Các người nghĩ tôi là vô hình sao?
Jennie bực tức đặt trái táo đang cầm xuống rồi dùng dao cắt nó ra thành từng mảnh nhỏ.
"Không sao đâu."
Chaeyoung xua tay, mỉm cười với Heejoon.
"Nhớ giữ sức khoẻ thật tốt đó."
Heejoon vuốt má Chaeyoung rồi hôn nhẹ lên đó một cái.
Ngay lập tức, Soyoung hướng mắt về phía Jennie, cô khẽ nuốt khan một tiếng khi bắt gặp ánh mắt hình viên đạn kia. Thảm rồi, lần này Jennie thật sự ghen rồi. Soyoung toát mồ hôi khi nhìn thấy toàn bộ táo trên bàn đều bị cô ấy cắt tả tơi ra hết. Cô nghĩ lúc này tốt nhất là nên chuồn thôi.
"A chị Heejoon khi nãy cô Kang nói muốn gặp chị ở quán cà phê TN để bàn chút chuyện, chúng ta đi thôi. Chị dâu, người yêu bọn em đi đây, tạm biệt hai người nhé."
Soyoung bước đến nắm tay Heejoon, không cho người kia kịp có bất kì phản ứng nào đã kéo cô ra khỏi phòng.
"Em đang làm gì vậy Soyoung?"
Heejoon  vùng vẫy.
"Chị có biết mình vừa gây ra một chuyện kinh khủng hay không?"
Soyoung đưa mắt nhìn xung quanh rồi mới tiếp tục nói.
"Chị đã chọc chị dâu của em ghen và nếu chị còn tiếp tục ở đó chị ấy sẽ giết chết chị mất."
"Hoá ra là vậy."
Heejoon bật cười.
" Vậy thì xem ra Chaeyoung ở trong đó không thoát khỏi kiếp nạn rồi."
....
Lúc Chaeyoung quay sang Jennie thì giật mình khi nhìn thấy táo trên bàn bị cô ấy cắt đến nát hết. Cô nhíu mày không hiểu chuyện gì đang xảy ra với người kia vào lúc này.
"Jennie, chị đang làm gì vậy? Chẳng phải nói gọt táo cho tôi ăn sao?"
"Ai thèm gọt cho cô...A..."
Jennie tức giận dùng dao đâm mạnh xuống bàn sơ ý để lưỡi dao cắt trúng tay khiến máu không ngừng chảy ra.
"Jennie, tay chị chảy máu rồi."
Chaeyoung hoảng hốt khi nhìn thấy bàn tay đầy máu của Jennie, chẳng nghĩ ngợi nhiều cô bước xuống đi đến chỗ người con gái kia. Bởi vì chân Chaeyoung rất yếu nên đi được một bước thì khụy xuống một cái, cô cắn răng cố đi đến chỗ Jennie đang ngồi. Thật may là khoảng cách chỉ có 3 bước chân nếu hơn nữa, Chaeyoung không biết làm sao đi nổi.
"Tôi giúp chị băng lại."
Chaeyoung vịn một tay lên bàn tay còn lại lấy cuộn băng y tế gần đó băng lại cho Jennie.
Cũng chẳng biết vì đau hay vì bực tức mà Jennie bật khóc rồi nhào đến ôm lấy Chaeyoung. Cô bây giờ đang vô cùng vô cùng khó chịu.
"Ngoan đừng khóc. Rất đau sao?"

Chaeyoung vỗ nhẹ lưng Jennie cố xoa dịu cô ấy.
"Cô chọc tôi tức giận!"
Jennie ủy khuất đánh vào lưng Chaeyoung sau đó cắn lên cánh tay người kia một cái.
"Tôi chọc chị tức giận khi nào?"
Chaeyoung nhíu mày trước cơn đau Jennie mang đến cho cô.
"Cô gái tên Heejoon đó là gì của cô? Vì sao lại thân mật với cô như vậy?"
"Cô ấy là bạn thân từ thời cấp 3 thôi, cô ấy là người hay dùng những hành động như vậy với người khác chứ không riêng gì tôi cả. Thế nào, chị ghen sao?"
Chaeyoung mỉm cười.
"Sao tôi phải ghen chứ?"
Jennie hờn dỗi đẩy Chaeyoung ra khiến người kia mất thăng bằng ngã xuống.
"Trời ơi, cái lưng của tôi."
Chaeyoung nhăn mặt sau cú ngã thật đau vừa rồi. Jennie cũng thật sự là quá tàn nhẫn đi.
"Xin lỗi, tôi không cố ý."
Jennie vội vã chạy đến đỡ lấy Chaeyoung.
"Jen..."
Khi Jennie muốn giúp Chaeyoung đứng dậy thì người kia giữ tay cô, dùng ánh mắt hàm chứa hàng vạn yêu thương nhìn cô.
"Sau này không được làm tổn thương mình, tôi rất lo lắng đó. Nếu chị còn không ngoan ngoãn chăm sóc tốt cho bản thân, tôi sẽ không cần chị nữa đâu."
Chaeyoung cười đưa tay xoa đầu Jennie rồi đem người kia ôm vào trong lòng mình.
"Tôi biết rồi."
Jennie gật đầu.
"Ngoan, như vậy tôi càng thích chị hơn."
Chaeyoung cưng chiều hôn lên đỉnh đầu của Jennie. Cô cảm thấy bản thân càng lúc càng lún sâu vào vòng ái tình với cô gái họ Kim này rồi.
"Chaeyoung..."
Jennie ở trong lòng Chaeyoung khẽ gọi một tiếng.
"Hửm?"
"Cô thích tôi đến mức nào?"
"Không rõ nữa nhưng sắp chuyển thành yêu rồi."
Chaeyoung cười khúc khích.
"Lại trêu chọc người ta."
Jennie vùi sâu khuôn mặt đỏ ửng vào lòng Chaeyoung.
"Vậy chị có thích tôi không Jennie?"
Tim lại đập nhanh trước câu hỏi đó của Chaeyoung, cả người cũng vì vậy mà trở nên vô cùng căng thẳng.
"C-có...thích một chút...xíu."
"A?"
Câu trả lời này có ý nghĩa gì đây? Như vậy có được tính là thích hay không? Jennie luôn khiến Chaeyoung thật đau đầu nha.
Chaeyoung tách ra khỏi cái ôm, nắm lấy vai Jennie, nhìn thẳng vào mắt người đối diện. Cô gái kia vào thời điểm này mặt đã đỏ đến không còn từ nào để diễn tả nữa.
"Vậy là sao đây?"
"Thì là thích một chút xíu thôi. Đừng có hỏi tôi nữa."
Bộ dạng khi ngượng ngùng của Jennie thật sự vô cùng đáng yêu, Chaeyoung mỉm cười điểm nhẹ vào trán cô ấy một cái. Mặc dù lời Jennie nói còn khá mập mờ nhưng cô vẫn cảm thấy từ dưới đáy lòng dâng lên một trận ngọt ngào. Park Chaeyoung chợt nhận ra không cần những lời yêu thương nồng nhiệt mới khiến người ta hạnh phúc, chỉ cần vài từ đơn giản của Jennie cũng có thể làm lòng ấm lên rồi. Giờ phút này cô cam tâm tình nguyện chờ người kia.
"Tôi sẽ xem như đây là một lời bày tỏ của chị. Cô gái ngốc nghếch, tôi thích chị rất nhiều..."
Chaeyoung nâng cằm Jennie dùng sự dịu dàng hôn lên môi người kia, cô ấy ngoan ngoãn nhắm mắt đón nhận tất cả xúc cảm ngọt ngào từ Chaeyoung.

Tôi là một hạt bụi trong vũ trụ
Sự tồn tại bé nhỏ nhường ấy
Lại tình cờ trở thành tình yêu lớn nhất của ai đó
Rất muốn tin tưởng vào "vĩnh viễn"
Điều gì khiến tôi gặp được người như cậu
Điều gì khiến tôi không còn hoài nghi bản thân mình
Điều gì khiến tôi không còn sợ mất đi
Trong biển người mênh mông, tôi đã không còn muốn trở nên vô hình nữa...
Một mối quan hệ mới sẽ bắt đầu từ đây.

[Chaennie ] [Cover] Cô ấy là antifan của tôi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ