"Em nghĩ kỹ rồi chứ? Thật sự không tham gia dự án thí nghiệm chiến lược 801 nữa?"
"Em nghĩ kỹ rồi ạ."
Tòa nhà khoa Vật lý tọa lạc tại phía nam trường, cửa hướng về phía bắc, năm tầng, tường xi măng mái ngói đỏ, trước cửa nhìn thẳng ra bãi cỏ rộng nhất Đại học Thủ đô, đối diện với khoa Kiến trúc qua bãi cỏ xơ xác, cây trinh đằng ba mũi vốn xanh tươi um tùm leo kín khắp mặt tường, thu sang đã khô héo tàn lụi.
Văn phòng chủ nhiệm khoa nằm phía sau, ánh nắng buổi chiều nghiêng về tây không chiếu lọt vào trong, không gian rộng rãi chìm trong vắng lặng, đem đến cho người ta cảm giác nặng nề như nước trà từ khi mới pha còn nóng hổi tới lúc nguội lạnh.
"Em là sinh viên nổi bật nhất khóa này của khoa chúng ta, tham gia giai đoạn đầu của dự án lại đang thể hiện rất tốt trong việc tính toán công thức cho phương trình xung điện từ hạt nhân, sắp có cơ hội bước sang cấp độ nghiên cứu chính, tương lai rộng mở. Vì sao vội vàng từ bỏ như vậy? Huống hồ ban đầu người chủ động xin tôi tham gia là chính em."
Chủ nhiệm Trương Mục Di của khoa Vật lý Đại học Thủ đô, những năm 40 đi du học Mỹ, sang đầu những năm 50 thì về nước, là nhân vật tai to mặt lớn nhất nhì trong ngành Vật lý quốc nội. Bình thường vị chuyên gia này nghiêm túc thận trọng, hôm qua vừa nghe nói sinh viên tâm đắc nhà mình không điền đơn chuyên ngành, sau khi suy xét kỹ lưỡng, hôm nay ông gọi người đến trước mặt định giữ lại.
"Thầy Trương, em xin lỗi." La Tại Dân đứng trước bàn, vừa cung kính vừa bình tĩnh, lưng thẳng tắp: "Một khi bước vào giai đoạn chính của dự án sẽ không thể rút lui, em không định tiếp tục."
"Thật ra cũng chỉ là mấy năm vùi mình trong phòng thí nghiệm, hai năm em đã hoàn thành chương trình học bốn năm, chẳng lẽ em đã trao đổi với cha em sang năm tốt nghiệp xong sẽ về chỗ ông ấy làm nghiên cứu? Cũng phải, viện nghiên cứu bên phía Nam Kinh đang làm thí nghiệm tia la-de phá hủy... Bất kể thế nào giảng viên trong khoa đều đánh giá cao em, em có thiên phú về Vật lý, không dùng dao sắc để mài là rất lãng phí."
La Tại Dân nói: "Em biết ạ, em đã có tính toán ổn thỏa rồi."
Chủ nhiệm Trương hơi tiếc nuối: "Tôi vẫn có tâm tư riêng, muốn giữ em lại Bắc Kinh học lên, được rồi, lão già tôi đây có gì nói thẳng vậy, tôi cũng chẳng sợ mất mặt, tôi nghe cha em nói em không hài lòng với vị hôn thê ban đầu, mấy năm qua đều không đề cập đến chuyện cưới hỏi với gia đình, hôn sự kéo dài rồi mất luôn. Năm vừa rồi giáo sư La gọi điện thoại cho tôi không ít lần, hỏi tôi xem có cô gái nào thích hợp thì làm mối cho em, em hai mươi bảy nhỉ, nên lập gia đình rồi..."
La Tại Dân đã đoán được ông muốn nói gì, ánh mắt vẫn khiêm nhường đúng mực, nhưng đầu mày đã hơi nhăn lại rất khó phát hiện.
"Con gái út nhà tôi, em cũng biết đấy." Chủ nhiệm Trương nói tiếp, làm như hơi bất đắc dĩ và xấu hổ: "Học cùng lớp với em một thời gian dài, luôn lải nhải bên tai tôi, bảo tôi tìm cơ hội cho hai đứa gặp nhau làm quen..."
Tại khoa Vật lý Đại học Thủ đô khóa 1979, La Tại Dân và tên con gái chủ nhiệm Trương luôn được ghép cùng nhau trong những câu chuyện, chỉ bởi cả hai đều xuất thân từ gia đình học thuật, dòng dõi thư hương danh giá, nhìn thế nào cũng giống một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, ở cùng nhau cũng chẳng lo không có đề tài chung, tuyệt đối là trời đất tác thành, thêu hoa trên gấm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NaJun | Dịch] Mãi mãi 1980
Fanfiction• Tác giả: xiaotang_ • Thể loại: Thanh niên trí thức Na & Hồ ly Tuấn, bối cảnh vùng Đông Bắc Trung Quốc những năm 70~80, có ngọt có ngược, có một chút xíu Mark & Dongsook • Độ dài: 25 chương ~102k chữ • Nguồn: http://xiaotang422.lofter.com/ • Người...