Khởi đầu của kết thúc

653 68 24
                                    

Ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra bên ngoài, bầu trời u ám kéo theo mây đen đổ xuống những hạt mưa phùn giá lạnh thấu xương, thấu cả tâm can cậu trai này.

Chuuya bị gia đình cấm túc trong căn phòng và hôm nay là ngày cuối cùng cậu ở Nhật Bản. Thủ tục xuất cảnh, vé máy bay, visa,...mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn để cậu bắt đầu chuyến du học ở Anh.

Ngày hôm qua là một ngày tồi tệ đối với cậu. Vừa bị phụ huynh mắng, bị ép buộc đi du học, ép phải rời xa tình yêu của đời cậu. Tình yêu của cậu ư? Chẳng còn nữa rồi. Cậu đã đuổi em đi cơ mà, cậu đã buông bỏ em cơ mà. Có lẽ, em sẽ không tha thứ cho kẻ tệ bạc này.

"Atsushi, bảo bối tâm can của anh. Anh nợ em một cuộc tình. Anh xin lỗi"

_____

Ngày hôm trước...

"Anou...cô có thể cho cô giáo lớp em xin viên phấn không ạ?" - Bé Atsushi núp sau cánh cửa nói khẽ.

"Được chứ! Của em đây!" - Koukyou-sensei đưa viên phấn cho em.

"Em cảm ơn cô!" - Em mỉm cười, cúi đầu chào cô giáo lớp Mafia. Tiện thể vẫy tay chào anh người yêu xong mới về lớp.

"Ừm!...Chuuya-kun! Lớp đang học mà em chạy đi đâu vậy?!" - Kouyou-sensei gọi cậu.

"Em đi giải quyết công việc!" - Chuuya chạy theo bé Atsushi.

"Cái thằng nhóc này!" - Cô thở dài, lắc đầu.

_____

"Bảo bối!" - Cậu chạy tới hành lang, đuổi theo sau vỗ vai em.

"Ah! Ông xã!" - Em giật thót quay lại nhìn.

"Anh nhớ em"

"Mới tiết hai mà Chuuya-san"

"1 phút xa em thôi anh cũng nhớ"

"Anh kì quá à..." - Bé ngại ngùng.

"Thơm anh một cái đi, ở má nè!"

"Ưm...vâng"

Moa!

_______

Tới cuối buổi học, chiếc xe cao cấp màu đen bóng loáng đỗ trước sân trường. Cậu, Atsushi, Dazai và Akutagawa đang nô đùa ở xích đu. Người phụ nữ tóc cam, đôi mắt xanh, khuôn mặt sắc sảo toát lên vẻ quyền uy của gia đình tài phiệt. Người ấy bước xuống xe và theo sau là người đàn ông mặc vest đen đi tới gần bốn đứa trẻ.

"Chơi vui chứ con trai?" - Một giọng nói quan tâm nhưng mang đầy vẻ lạnh lẽo.

"M...mẹ?!" - Nụ cười của Chuuya dường như dập tắt chỉ sau câu hỏi ấy. Dây thần kinh căng cứng như sắp đứt đến nơi.

"Ai thế? Mẹ ngươi sao Chân ngắn?" - Dazai hỏi.

Chuuya như bị xịt keo, không dám động đậy, hay lên tiếng.

"Dạ cháu chào cô" - Atsushi lễ phép cúi chào mẹ cậu.

"Cháu chào cô" - Akutagawa chào bằng tông giọng trầm của cậu ta.

"Chào các cháu, ba đứa là bạn của Chuuya sao? Chơi với nhau lâu chưa?"

"Dạ lâu rồi ạ! Từ hồi lớp 4 tuổi ạ!" - Dazai hớn hở trả lời.

[BSD - ChuuAtsu] Nuôi Vợ Từ BéNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ