9

2.3K 199 34
                                    

Recommendation : Through the night - IU

Hôm nay là ngày quay ở SBS Gayo Daejeon.

Cô đã được gặp Twice, chị Nayeon cực kì hâm mộ Twice, chị ấy mà biết chắc chắn sẽ ghen tị cho coi.

Cô đi ngoài hành lang của cánh gà, có một nam idol bước ra. Trên người anh có mùi hương rất quyến rũ, làm cô phải đoái lại nhìn.

Cô thật sự sốc.

Là Taewoon...

Là thần tượng của cô và Minjoo, hai người đã thích Taewoon từ lâu rồi đến nỗi ở nhà dán toàn ảnh Taewoon, đầu giường có, tủ lạnh có, thậm chí cả nhà tắm cũng có.

Không ngờ cô lại được gặp anh ở đây. Cô vội lấy tay che miệng để giấu cảm xúc của chính mình. Trong lòng cô vui sướng như được lên thiên đàng, phải chăng có album ở đây, thì có được xin chữ kí không nhỉ?

Ôi trời, Taewoon, làm ơn đi chậm thôi.

- cô này, cô đánh rơi cafe rồi - Taewoon nhặt lon cafe lên, đưa ra trước mặt cô.

Còn cô cứ mải mê ngắm khuôn mặt đó, không để ý đến những gì anh ấy nói.

- cô gì ơi - cô cứ ngẩn tò te ra.

Anh xua tay qua lại trước mặt cô, làm mắt cô chao đảo.

- a, chào anh - cô vội cúi gập người xuống - tôi là fan của anh rất lâu rồi.

- vậy sao? Cafe của cô.

- a cảm ơn anh - cô nhận lại lon cafe mà tâm hồn cứ bay lơ lửng.

- cô đẹp thật đấy,

- dạ? - cô như không tin vào tai mình, nhận được lời khen từ Taewoon, mặt mũi cô đỏ ửng lên.

- cảm.... ơn

- chào tiền bối - một giọng nói lạnh như băng phát ra bên tai cô, cô còn cứ tưởng mình đang ở Nam Cực.

- chào em, Jungkook của BTS phải không? - anh ấy tươi cười.

- vâng đúng vậy. Em xin phép đi trước - Anh nói rồi nắm chặt lấy cổ tay Misoo kéo đi, còn mặt cô cứ ngoảnh về phía Taewoon, vẫy vẫy tay tạm biệt.

- a đau - đi xa rồi cô mới nhận ra cổ tay mình đang đau.

Anh tức giận, mặt đen lại. Anh đẩy cô vào tường, một tay chắn phía mang tai của cô, tư thế này cô không thể thoát được.

- có... có chuyện gì sao? Tôi làm gì sai sao? - cô sợ hãi hỏi vì đây là lần đầu tiên cô thấy Jungkook đáng sợ như thế này.

- cô... tại sao... cô cứ thích làm tôi bực mình lên thế? - anh hỏi, giọng nói trong thường ngày biến mất, thay vào đó là một giọng nói mang nét giận dữ.

Cô thấy hơi thất vọng vì anh lại quay lại cách xưng hô tôi - cô, không phải tôi - em tình cảm nữa.

- nhưng... tôi có làm gì đâu. - cô e dè trả lời

- thật không? - anh nói nhỏ rồi ghé sát vào mặt cô.

Ở tư thế này, cô không nói nên lời, mắt chao đảo tứ phía.

jjk | vì là anh, muộn một chút cũng không sao Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ