TẤT CẢ TRUYỆN CỦA MÌNH ĐỀU LÀ CHIẾN SƠN VI VƯƠNG.
===
Vương Nhất Bác ở nhà mấy ngày cùng dì Trần và chú Đinh, sắp bị cảm giác buồn chán của mình dìm chết.
* * *
Phòng bếp.
Dì Trần bất đắc dĩ nhìn cậu trai đứng cách mình một cái bàn, hai tay ôm chặt lấy bó rau còn chưa chế biến, ánh mắt long lanh và đôi môi mím thành một đường thẳng trông thành khẩn vô cùng.
"Vương thiếu gia, cậu để đó dì làm cho. Ra phòng khách xem ti vi đi, lát nữa dì nấu xong gọi cậu vào ăn."
Vương Nhất Bác trời sinh làn da trắng nõn lại mềm mại, tuy gương mặt nhỏ nhắn nhưng hai bên má lại có chút phúng phính, lúc mím môi lại phồng lên giống như đang làm nũng. Dì Trần rốt cuộc cũng không chịu được, giơ tay thỏa hiệp.
"Được rồi, cậu mang rau qua đây, dì chỉ cậu rửa."
Thế là bạn học Vương Nhất Bác rốt cuộc cũng đạt được mục đích, cùng dì Trần rửa rau nấu cơm.
Qua ba mươi phút gian nan trong phòng bếp, dì Trần mới nhận ra rằng không phải Vương Nhất Bác ở nhà chưa từng vào bếp, mà là phòng bếp thực sự từ chối cậu.
"Xin lỗi dì Trần, cháu chỉ biết làm vài món đón giản thôi..."
"Cậu biết làm những món gì nào?"
Dì Trần tủm tỉm cười, vừa đem thịt băm nhỏ vừa hỏi cậu. Vương Nhất Bác thật sự rất chân thành giúp dì, nhưng là có chút...
"Cháu..."
Vương Nhất Bác nhớ đến chiến tích oanh liệt của món rau dưa lúc nhỏ mình từng làm suýt làm ông bị chua đến ngất, quyết định vẫn là không nên nói ra thì hơn.
Dì Trần nhìn vẻ mặt muốn nói nhưng lâi thôi của cậu, cũng không có ý miễn cưỡng, nên chỉ cười rồi lảng sang chuyện khác.
"Vương thiếu gia năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười chín ạ."
Vương Nhất Bác thoải mái trả lời, dọa cho dì Trần có chút kinh sợ.
Thiếu gia nhà mình vậy mà bắt một thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi về nhà?
"Vương thiếu gia, cậu cảm thấy Tiêu Chiến thiếu gia như thế nào?"
"Như thế nào, là sao ạ?"
Vương Nhất Bác nghiêng đầu khó hiểu, sao dì Trần đột nhiên lại hỏi cậu như vậy? Không lẽ đang đề phòng cậu có ý đồ không tốt gì với Tiêu Chiến?
Tiêu Chiến không có ý đồ gì với cậu là may rồi, Vương Nhất Bác lặng lẽ nghĩ.
Nhưng Vương Nhất Bác không biết, Tiêu Chiến thật sự là 'có ý đồ' mới mang cậu về.
"Cậu thấy con người cậu ấy như thế nào?"
"...Cũng được ạ."
Vương Nhất Bác thất thần nghĩ tới nghĩ lui một chút, Tiêu Chiến đối với cậu không phải là người xấu, nhưng ấn tượng đầu tiên của cậu về người đàn ông này cũng không tính là tốt lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSWW] DƯỚI TÁN NGÂN HẠNH (COMPLETED)
FanfictionNăm năm trước, vì một ánh mắt kiên quyết, Tiêu Chiến bị thiếu niên làm cho ngay ngẩn, quyết định mang người về bên mình. Năm năm sau, Vương Nhất Bác bị một Tiêu Chiến tỉ mỉ ôn nhu mang về nhà, bị dịu dàng giam cầm không thể thoát. "...không có cái g...