Sau khi ăn xong bữa tối, ông nội Vương cùng bọn họ xem ti vi một chút, nói mấy câu liền muốn về phòng nghỉ ngơi. Người ở nông thôn thường ngủ rất sớm, mà ông lại có tuổi rồi, nên không thể thức theo người trẻ bọn họ được.
Vương Nhất Bác cuộn người ngồi trên sô pha, dựa sát vào người Tiêu Chiến một chút, đem vấn đề khiến cậu suy nghĩ từ sáng đến bây giờ nói ra.
"Tiêu Chiến, anh... thuốc kia là anh mua cho ông phải không?"
Tiêu Chiến ngồi dựa ra ghế, một tay ôm lấy cậu kéo vào người, một tay cầm điều khiển chuyển kênh ti vi muốn xem tin tức. Nghe thấy câu hỏi của Vương Nhất Bác, anh không trả lời, chỉ đưa tay kéo cậu sát vào bên người một chút.
Vương Nhất Bác ngồi ngẩn người nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Tiêu Chiến, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ nhưng không biết nên nói như thế nào, nói từ đâu.
"Em còn nhìn nữa, anh sẽ không khách khí..."
"Vậy đừng khách khí nữa."
Tiêu Chiến bị cậu nhìn đến tay chân ngứa ngáy, cười một tiếng đe dọa, không ngờ Vương Nhất Bác thế mà lại cắt ngang câu nói của anh, đem chính mình dán tới.
Đây không phải lần đầu hai người hôn nhau, nhưng là lần đầu Vương Nhất Bác chủ động hôn Tiêu Chiến.
Cơm nắm cả người không được tự nhiên này, lúc quyết tâm muốn chỉnh anh thì không nói làm gì, nhưng lúc bình thường chỉ nắm tay một cái vành tai cũng đỏ đến muốn rỉ ra máu.
Vương Nhất Bác chưa từng có cái gọi là kinh nghiệm yêu đương, chỉ là đột nhiên muốn chồm tới hôn Tiêu Chiến một cái, nhưng lại bị sự mềm mại ấm áp làm cho mê muội, hết liếm liếm lại gặm gặm, cuối cùng răng nanh không cẩn thận cắn xuống môi dưới của Tiêu Chiến một cái.
Tiêu đại gia đang hưởng dụng mật ngọt thì lại ăn đau, nhịn không được kêu một tiếng.
"Shhh! Vương Nhất Bác, em là chó con sao?!"
"Em... Hm!"
'Chó con' Vương Nhất Bác vừa định xem vết thương cậu vô ý làm trúng anh, còn chưa kịp xem đã bị Tiêu Chiến kéo đến. Cậu nghĩ thầm, họ Tiêu chắc chắn đã hôn qua rất nhiều lần, sao lại có thể hôn đến thành thục như thế.
Tiêu Chiến nhìn cơm nắm mặt đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí sau khi kết thúc một nụ hôn dài, đưa ngón tay cọ cọ mũi cậu, thấp giọng nói.
"Thở. Em ngốc sao?"
Vương Nhất Bác sau khi được thả ra liền liều mạng hít thở, nói thì dễ lắm, bị cưỡng hôn còn nhớ phải thở sao! Bây giờ cậu mới biết họ Tiêu kỳ thực là một tên cuồng hôn, sau khi hai người xác định quan hệ... ừm, yêu đương, anh liền tranh thủ bất cứ khoảng thời gian có thể liền nhào đến ôm lấy cậu ngay.
Cuối cùng hai người cũng yên bình xem ti vi một chút. Vương Nhất Bác tự cuộn mình lại, rúc đầu vào trong ngực Tiêu Chiến, cật lực xem chính mình là một cục cơm nắm. Anh không chịu được cậu cứ chui vào trong lòng, dứt khoát ôm lấy cơm nắm ghẹo người này đặt trên chân mình, nheo mắt đe dọa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSWW] DƯỚI TÁN NGÂN HẠNH (COMPLETED)
FanfictionNăm năm trước, vì một ánh mắt kiên quyết, Tiêu Chiến bị thiếu niên làm cho ngay ngẩn, quyết định mang người về bên mình. Năm năm sau, Vương Nhất Bác bị một Tiêu Chiến tỉ mỉ ôn nhu mang về nhà, bị dịu dàng giam cầm không thể thoát. "...không có cái g...