Chu Nguyên Dịch thân thể dần dần tốt, nhưng, nghĩ đến con trai đến nay sống chết chưa biết, hơn phân nửa con thứ hai An Trình không tại nhân thế, hắn như thế nào cũng không lên tinh thần đi làm, cho nên đa số vẫn là ở nhà an dưỡng, ngẫu nhiên đi công ty xem tình hình.
Ngoài cửa vang lên thanh âm gõ cửa, một người đứng trước cửa sợ hãi nói: "Lão gia, Tạ đại thiếu gia đã đến, nói cho chuyện quan trọng muốn nói với ngài."
Chu Nguyên Dịch trợn mắt xanh, gầm nhẹ một tiếng: "Tôi không muốn gặp nó, lại bảo nó cút."
Người hầu đang muốn xuống lầu nói, Chu Nguyên Dịch lại sửa lại chủ ý, gọi hắn, nói: "Được rồi, tôi đi gặp nó, nó rõ ràng còn mặt mũi đến? Vô liêm sỉ chó chết. Nếu không phải nó, An Trình như thế nào sẽ..."
An Trình sau khi mất tích, Chu An Bằng nhiều lần kết luận cũng nhiều lần nói cho cha nghe, mưu cầu khiến cho ông tin tưởng An Trình là vì khổ tình trốn đi một chỗ hoang vắng lặng lẽ tự sát, cho nên mới nhiều lần tra tìm mà không có kết quả, sống không thấy người chết không thấy xác.
Chu Nguyên Dịch vốn là không tin lời này, An Trình ưu tú như vậy, tính cách cũng coi như kiên cường, dù thế nào sẽ vì tình khốn khổ tự sát.
Nhưng, hơn nửa năm hao hết tâm lực lại không thu hoạch được gì khiến Chu Nguyên Dịch nội tâm triệt để đau nhức, thời gian dần qua sẽ tin thuyết pháp này.
Đối với An Trình chết có nhiều hối hận thống khổ, cũng liền đối với Tạ Đạt Mẫn hận thấu xương, Chu Nguyên Dịch cách nghĩ biến thành như vậy: Tạ Đạt Mẫn nếu thích An Trình, không thể kiên định một chút? Chấp nhất một chút? Người trong nhà phản đối một chút sẽ rút lui, tính là nam nhân cái gì? An Trình nhận thức nó, thật sự là số kiếp trong mệnh.
Chu Nguyên Dịch thay đổi quần áo xuống lầu.
Dưới lầu Tạ Đạt Mẫn bước đi thong thả thấy Chu Nguyên Dịch xuất hiện, vội vàng đuổi trước một bước, nịnh nọt gọi: "Bác trai."
Chu Nguyên Dịch trên mặt lạnh lùng như băng, thanh âm giống như là từ băng ra, nói: "Cậu còn mặt mũi gọi tôi."
Tạ Đạt Mẫn khuôn mặt tuấn tú khổ sở, đối với Chu Nguyên Dịch nói xin lỗi, nói: "Bác trai, xin lỗi, cháu sai rồi, sai lầm đặc biệt lớn. Nhưng, ngài đại nhân độ lượng, cũng nên cho người trẻ chúng cháu một cơ hội sửa sai."
Lời này càng khiến Chu Nguyên Dịch tức giận: "Cho cậu cơ hội, ai cho An Trình cơ hội? Thương nó còn trẻ, lại..."
Nói đến đây, Chu Nguyên Dịch đau khổ, vậy mà rơi lệ.
Tạ Đạt Mẫn lại lớn tiếng nói: "Không, bác trai, còn có cơ hội. Cháu cũng luôn tìm kiếm An Trình, hơn nửa năm này cơ hồ hằng đêm mất ngủ, vừa nhắm mắt lại là bộ dáng An Trình. Cháu thật sự hối hận, hối hận đến xanh ruột. Nhưng, bác trai, ngài không biết tình hình lúc đó thật sự là bất đắc dĩ. Ngày đó ngoài gọi điện thoại đến chất vấn cháu, ông nội của cháu nghe xong phát bệnh tim, cha mẹ đều mắng cháu nói cháu muốn giết ông nội. Tội danh này cháu như thế nào mang? Chỉ có thể nói dối cho qua chuyện. Cháu vốn là tính toán trì hoãn rồi tới tìm An Trình giải thích, ai biết em ấy so với ngài tính tình còn lớn hơn, chính là không để ý không nhận điện thoại, giấu khổ ở trong lòng. Nhưng, cháu tuyệt không tin em ấy cứ như vậy bỏ lại cháu...Thời gian không phụ lòng người, cuối cùng cháu cũng tìm..."
YOU ARE READING
NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAO- BETA LẠI
FanfictionTác giả: Bộ Khoái A Thể loại: Hiện đại-sinh tử văn-điềm văn- trung khuyển công vs tổng tài phúc hắc nữ vương thụ-1x1-HE Raw+QT: Xà Viện Nhân vật chính: Điền Đại Tráng vs Chu An Trình Edit+Beta: Minh Minh Giới thiệu: Anh nông dân Điền Đại Tráng luô...