Chương 25

566 37 1
                                    

Tiểu Mãn vô tình nói: "Làm gì đi bệnh viện? Dù sao Lưu lão đầu sắp đến, gọi ông ta thuận tiện kiểm tra một chút chẳng phải được sao? Chẳng muốn chạy một chuyến đến chỗ kia."

Đại Tráng không nháy mắt, chém đinh chặt sắt nói: "Không được. Con mắt Lưu lão đầu cũng không phải X quang, sao có thể thấy được xương cốt bên trong cậu? Vẫn là đi bệnh viện kiểm tra đáng tin một chút. Hơn nữa, tiền trị bệnh đã tiết kiệm rồi, tiền kiểm tra lại kiên quyết không thể tiết kiệm. Nhất định phải đi. Hơn nữa..."

Đại Tráng dừng lại, mài mài răng, mới lại nói tiếp: "Hơn nữa, tôi không thích thấy Lưu lão đầu tiểu tử kia ở trên ngực cậu sờ tới sờ lui, mịa nó, ông ta chiếm tiện nghi của cậu."

Tiểu Mãn mắc cỡ hai bên hai đều hồng, nói: "Lão Lưu người ta là bác sĩ, nào có ý nghĩ bất chính như anh nói? Hơn nữa, tôi là đàn ông có thể để ông ta chiếm tiện nghi gì? Nhưng có thể ông ta thích sờ này nọ của quả phụ."

Đại Tráng ha ha nở nụ cười, nói: "Tiểu Mãn, cậu thật sự là miệng mồm đanh thép ah, cái này cũng để cậu đoán trúng. Lão Lưu xác thực cùng một quả phụ trong thôn có cái gì đó, chẳng qua, nghe nói hiện tại lại không ở cùng nhau, không biết xảy ra chuyện gì?"

Tiểu Mãn thừa cơ ép buộc anh: "Anh còn nói tôi nhiều chuyện? Chính anh còn không phải thích nghe ngóng chuyện lộn xộn nhà người ta?"

Đại Tráng cười chất phác, nói: "Tôi nào có chuyên môn đi nghe ngóng, đều là thuận tiện nghe được đấy. Lúc người ta nói chuyện, bay vài câu đến trong lỗ tai tôi, tôi liền nghe được."

Đại Tráng lập tức hỏi: "Tiểu Mãn, đêm nay muốn ăn gì, có cá còn có rùa, toàn bộ cá và rùa chúng ta kho tộ, lại đến hai món chay có được không?'

Tiểu Mãn nhìn anh nâng lên ngón tay sau khi thoa cồn i-ốt còn phải bận dán băng cá nhân, vội vàng ngăn cản nói: "Tay kia của anh không thể xuống nước, còn giết cá làm vảy, khẳng định không được, khiến cho miệng vết thương nhiễm trùng. Liền tùy tiện làm ít mì sợi đến ăn, bằng không, để tôi làm, anh hướng dẫn kĩ thuật cho tôi."

Đại Tráng không thể nào để cho Tiểu Mãn đứng dậy làm cơm, vội vàng đè cậu nằm xuống nghỉ ngơi, chính mình như một trận gió chạy vào nhà bếp, đinh đinh đang bận việc một hồi, bưng hai chén lớn trở về.

Tiểu Mãn đã có thể tự mình đứng lên, sẽ không chịu để Đại Tráng đút ăn, Đại Tráng liền cầm một cái ghế đẩu, lau sạch sẽ tro bụi trên ghế, đặt tô mì trên giường cho Tiểu Mãn, lo lắng nói: "Cậu cẩn thận một chút, đừng đem chén đánh đổ, không bằng vẫn là tôi đút cho cậu ăn."

Tiểu Mãn chậm rì rì nói: "Không cần. Cũng nô dịch anh lâu như thế, hôm nay cho anh nghỉ ngơi."

Đại Tráng cũng khó có được mà bắt đầu nói đùa, nói: "Đừng, không có việc gì đâu, tôi cam tâm bị cậu nhà tư bản này nô dịch, không nghỉ cũng không sao."

Tiểu Mãn liếc mắt nhìn anh, nói: "Muốn liền nô dịch cả đời, làm hay không?"

Thấy Đại Tráng tinh thần sửng sốt, Tiểu Mãn lại cười nhẹ nói: "Stop. Nhìn anh mỗi ngày cho gà lại cho mèo, cho heo sau đó cho tôi ăn, tôi kì thực rất để bụng, đã sớm không muốn anh cho ăn."

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAO- BETA LẠIWhere stories live. Discover now