Chap 4: Giúp đỡ

2.8K 242 1
                                    

  "Kudo... " Haibara ngồi dậy vẫn không phát hiện có người đang ngồi nhìn chầm chầm. Cô đưa mắt nhìn xung quanh cuối cùng dừng lại trên người Alex. Haibara 'A' một tiếng, trong mắt cô gái nhỏ này chứa đầy sự ngạc nhiên, đầu dây bên kia Conan kêu liên tục.
 
"Haibara, cậu không sao chứ, Haibara, Haibara!" Haibara hết sững người nheo mắt hỏi. "Sao chị lại ở đây?" Alex cười cười.

"Vào đây chơi thôi." Cô không có ngu tới mức bảo mình tới đây cứu cô ấy, đã vậy còn mắc sai lầm nữa chứ. Conan bên kia im lặng bây giờ mới lên tiếng.
 
"Haibara bên kia là..." Haibara nhìn cô với ánh mắt phòng bị rồi lên tiếng. "Ừm, là chị ta người sáng nay chúng ta gặp."
Conan bên kia thở dài nhẹ nhõm nói.

"Cậu đưa máy cho tớ nói chuyện với chị ấy." Haibara bước tới đưa mắt kính cho Alex, cô còn có thể làm gì ngoài nhận và nghe, Conan bên kia lên tiếng.
 
  "Tôi không biết chị ở đây làm gì, nhưng tôi muốn nhờ chị một việc, chị có thể cứu cậu ấy ra ngoài được không?" Alex đưa liếc mắt nhìn theo người đang đi lòng vòng quan sát kia thở dài ra và nói.
"Tôi ở đây là vì lý do đó, yên tâm tôi sẽ đưa cô ấy ra một cách an toàn." Trong khi đang nói chuyện với Conan thì bên kia có một ít tiếng động.

"Xin chào! Đây là cuộc phiêu lưu tuyệt vời của Agasa phần II." Alex đứng dậy bước tới chỗ Haibara hỏi. "Đây là gì vậy?" Haibara hơi nhếch miệng lên nói "À, đó là trò chơi của tiến sỹ mà một bạn học đã trả lại. Có lẽ chúng đã kiểm tra M.O trong cặp của tôi, có một chiếc điện thoại được kết nối với laptop có nghĩa là..."

  Haibara bắt đầu nhấn những phím máy tính để kiểm tra, cô thật không biết cô gái này trong đầu nghĩ gì, bấm bấm một hồi cô gái nhỏ nhắn này đã có kết quả. Dường như cô ấy cũng đoán được bọn chúng sẽ phân tích khuôn mặt của mình, Haibara thở dài lên tiếng.

"Quả nhiên đúng như vậy, bọn chúng đã phân tích khuôn mặt của tôi." Cô gái này vừa nói chuyện cho cô nghe vừa nói cho Conan, Conan lên tiếng hỏi. "Cậu ấy, không bị trói à?"
Alex trả lời.

"Không, hai người tự nói chuyện đi." Alex đưa mắt kính lại cho Haibara cô nhận lấy và nói.

"Cậu chuẩn bị chưa, Kudo? Hãy nghe cho kỹ đây." Alex đút tay vào túi áo khoát đứng đó xem cuộc trò chuyện của hai đứa nhỏ nhưng tâm hồn người lớn kia. Haibara vẫn tiếp tục nói, mặc kệ có người ở đây đứng nghe.

"Apotoxin 4869 làm cơ thể chúng ta teo nhỏ là nhờ apotoptosis*, nói cách khác, nó sẽ phá hủy tế bào theo một chương trình được lập sẵn."
 
Conan bên kia không biết phải nói gì, Alex thì âm thầm ghi nhớ mấy thứ này, Haibara lại tiếp tục nói.

"Tuy nhiên, thuốc này không chỉ kích hoạt Apoptosis mà còn bao gồm Telomerase, chất này làm tăng khả năng tái sinh của tế bào." Conan ở bên kia đột nhiên la lên.

"Im đi Haibara, sau khi cậu thoát ra thì muốn nói gì tớ cũng nghe!"
Alex nhướn mi, cãi nhau à, cô vẫn tiếp tục im lặng.
 
"Cậu hãy im và nghe tiếp đi! Tớ sẽ không bao giờ...có thể nói cho cậu nghe một lần nữa đâu! Chúng đã phát hiện ra, mặc dù tớ ở trong thân hình của một đứa trẻ. Cho dù có trốn thoát được, thì chùng cũng sẽ tìm ra tớ chưa đầy hai ngày sẽ tìm ra." Alex không còn kiên nhẫn để đứng nghe hai bạn trẻ của chúng ta nói chuyện nữa. Cô bước tới giật lấy cái mắt kính và nói.

[BH-Hoàn] [Tự Viết-Đồng Nhân] Trọng Sinh Vào Truyện Của Tử Thần! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ