40: Tâm Sự - H

3.6K 159 49
                                    


Vừa về cả hai liền chui xuống tầng hầm. Haru bế Haibara đặt lên đùi mình. Haibara mặc kệ người kia muốn làm gì làm, cô vẫn ôm cái laptop, dù sao cô và Haru cũng đã là người yêu của nhau, ôm ấp cũng không phải xa lạ. Haru vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, cô tựa đầu mình lên bờ vai nhỏ bé của Haibara.

"Cậu sẽ có cảm xúc gì về việc biết được người mình yêu quý kính trọng lại là cội nguồn khiến cho những chuyện tồi tệ xảy đến với cậu?" Haibara vuốt nhẹ bàn tay đang đặt ở eo mình.
"Sẽ cảm thấy tức giận, buồn bã, thất vọng, và không dám đối mặt." Haru cười.

"Cậu hiểu rõ nhỉ? Từng trải à?" Haibara lắc đầu, cô đình chỉ hành động trên tay mình, cô đưa tay vuốt ve gương mặt đang đặt trên vai mình.
"Tôi chưa trải qua, chỉ là tôi cảm nhận được những cảm xúc đó trong cậu. Cậu không chỉ có tức giận, buồn bã, thất vọng, mà còn có sợ hãi nữa đúng không?" Haru gật đầu, Haibara mỉm cười, Haru nhỏ giọng nói.
"Haibara, cảm ơn cậu vì đã xuất hiện..." Haibara lắc đầu.

"Người cảm ơn là tôi mới đúng. Nếu ngày hôm đó cậu không xuất hiện thì có lẽ tôi đã không được như hôm nay."

Haru khẽ thổi hơi vào cổ Haibara, cô nàng run nhẹ.
"Tôi thấy cậu quay về hình dáng cũ hình như gan cậu cũng to hơn hẳn phải không?" Haru như con mèo dụi dụi vào hõm cổ Haibara, cô tranh thủ hít lấy mùi hương trên người Haibara. Cứ như thuốc phiện ý. Haibara cắn môi, người cô run nhẹ. Hơi thở nóng bỏng của Haru cứ phả liên tục vào cổ cô, cả người cô đều mềm nhũn và ngã vào lòng Haru.

Haru nhận thấy cơ thể nhỏ nhắn trong lòng cô đang run nhẹ, nhịn không được liền hôn vào cái cổ trắng nõn mềm mại kia. Haru cảm thấy hôn thôi không đủ liền tạo thêm một ấn ký. Hơi thở của người ngồi trong lòng không còn ổn định.

"Haru......" Haibara khe khẽ nỉ non tên Haru, làm đánh bật chút lý trí còn sót lại của cô. Cô xoay người Haibara lại và cúi đầu bá đạo hôn lên đôi môi nhỏ bé đầy ngọt ngào kia. Haibara vẫn còn một tia lý trí, cô đẩy bả vai của Haru, muốn ngăn người kia lại, nhưng với hình hài này thì căn bản không thể. Haibara đành giơ cờ trắng chịu thua. Cô hé miệng đáp lại nụ hôn mạnh mẽ và đầy sự chiếm hữu.

Haru tách ra khỏi nụ hôn. Cô ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, và xoay người đặt cô nàng dưới thân mình, sẵn tay cởi ra quần áo vướng víu trên người Haibara. Haibara dùng tay che lại gương mặt đang ngượng chín của mình, Haru thỏa mãn nhìn tác phẩm của cô vừa tạo ra, Haibara cắn môi gắt giọng nói.

"Không cho nhìn!" Haru gỡ tay Haibara ra.
"Đừng che lại, tôi rất thích nhìn cậu đỏ mặt." Haru cúi xuống hôn lên trán, mí mắt, và đôi môi ngọt ngào kia, bàn tay trượt xuống xoa nắn một bên ngực nhỏ của Haibara, ngón tay mơn trớn qua lại nụ hoa làm cho nó căng cứng. Thanh âm ướt át, còn có những tiếng khe khẽ rên rỉ thoát ra khỏi miệng cả hai. Cả căn phòng chỉ có ảnh đèn hiu hắt từ cái laptop trên bàn, căn phòng ngày thường im lặng nay lại xuất hiện những tiếng thở dốc.

Haru tách ra khỏi nụ hôn, cô cúi xuống cắn một cái ở xương quai xanh. Haru thỏa mãn nhìn dấu răng hồng hồng in trên xương quai xanh, cô cười cười rồi cúi xuống hôn lên từng tấc da thịt mình vừa đi qua, để lại đó là những dấu ấn đo đỏ.

[BH-Hoàn] [Tự Viết-Đồng Nhân] Trọng Sinh Vào Truyện Của Tử Thần! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ