"TRỜI ƠI, HARU! Cháu về hồi nào vậy!?" Haru và Haibara dụi dụi mắt ngồi dậy, trời chỉ vừa mới sáng thì cả hai người các cô đều đã bị bác tiến sĩ đánh thức. Haru đưa tay lên miệng, che lại cái ngáp dài của mình, cô mệt mỏi nói.
"Hôm qua cháu về, vì thấy bác ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức." Bác tiến sĩ chạy lại, mắt ông ngấn nước nói.
"Cháu không sao chứ!?" Haru cười lắc đầu.
"Cháu không sao, bác không cần lo lắng." Bác tiến sĩ búng tay."Vì để chào mừng cháu về! Bác sẽ tự tay nấu một món ăn!" Haibara xoa thái dương, cô lắc đầu chịu thua. Haibara bước xuống giường, cô chắp tay sau lưng nói.
"Cậu cũng nên đi thay đồ rồi đấy, người câu toàn bùn với đất." Haru tự nhìn lại đồ của bản thân, quả thật là đã lắm lem bùn đất. Haru nhếch miệng cười, cô nhảy xuống giường chạy theo Haibara."Hôm qua là ai ôm tớ không chịu buông đây, giờ lại chê à?" Haibara hất mặt sang hướng khác. Haru thấy Haibara ôm đồ đi tới phòng tắm trước liền nói.
"Cậu vào trước đi, lát tớ sẽ vào." Haibara nắm lỗ tai kéo Haru lại.
"Vào chung." Haru cười gượng gạo, cô nói.
"Á....À ở đây còn bác tiến sĩ mà..." Haibara nhướn một bên lông mày.
"Thì sao? Hay là cậu che dấu gì đó mà không muốn cho tôi biết?" Haru huơ huơ tay.
"Không phải...Được rồi tôi vào chung với cậu." Haru ngoan ngoãn đi vào trong nhà tắm với Haibara. Haibara chóng hông nhìn ai kia đang sợ tới muốn nép vào một gốc kia nói."Vào tới phòng tắm rồi chẳng lẽ cậu định mặc áo tắm?" Haru nép vào góc tường, hiện giờ cô như con chim nhỏ đang bị ức hiếp, Haru mắt rưng rưng nói.
"Hay là tớ ra ngoài nhé...." Haibara lạnh mặt ra lệnh.
"Cởi áo ra." Haru dùng hai tay che chắn trước ngực, cô lắc đầu, Haibara tiếp tục dùng giọng điệu uy nghiêm ra lệnh."Có cởi ra hay không?" Haru bất đắc dĩ chầm chậm cởi áo ra. Haibara kinh hãi khi nhìn thấy trên người Haru chằng chịt vết thương vẫn chưa lành hẳn, phía sau còn có một vết bỏng rất lớn, Haru xoay mặt sang hướng khác. Haibara tiến lại, cô sờ lên từng vết thương trên người Haru, đầu cô tựa lên vai Haru. Những vết thương trên người Haru mà tâm cô nhói lên. Nội tâm thống khổ hệt như bị đem đi lăng trì. Thanh âm trầm thấp vang lên.
"Xin lỗi..." Haru đưa tay khẽ xoa đầu Haibara.
"Cậu không có lỗi, lỗi là tại tớ." Haibara lắc đầu, giọng cô bắt đầu nghèn nghẹn.
"Tớ đã từng nói sẽ bảo vệ cậu nhưng rốt cuộc chẳng làm được gì cả..." Haru thở dài.
"Cậu lại tự trách nữa rồi Haibara. Cậu tất nhiên là có bảo vệ tớ rồi...Nếu không có cậu thì tớ cũng chẳng còn nhiều lý trí để sống tới như vậy. Mỗi lần mệt mỏi chỉ cần nghĩ tới cậu tớ liền có lý do mà đứng dậy tiếp, cậu là người vực dậy tớ mỗi khi tớ có ý định bỏ cuộc, những lúc như vậy là cậu đã bảo vệ tớ đấy. Nên đừng tự trách nữa nhé." Haibara gật đầu, Haru đẩy Haibara ra, cô đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang sắp rơi xuống."Hơn nữa tớ không muốn cậu bị thương đâu. Nếu cậu bị thương thì người làm cậu bị thương phải trả một cái giá đắt đấy." Haibara gật đầu, cô dụi dụi mắt mình nhìn Haru rồi lại phì cười. Haru tự vuốt đầu mình bất mãn nói.
"Cậu đừng cười nữa. Hôm qua cậu cười chưa đủ à."

BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-Hoàn] [Tự Viết-Đồng Nhân] Trọng Sinh Vào Truyện Của Tử Thần!
AksiyonTác phẩm: Trọng Sinh Vào Truyện Tử Thần!! Tác giả: Đậu Đậu Nhân vật chính: Amazaki Haru (Nguyên Lạc), Haibara Ai. Nhân vật phụ: Sẽ cập nhật....... Thể Loại: Đồng nhân, hành động, trinh thám, nữ x nữ, viễn tưởng, HE. Lưu ý: Truyện được dựa vào p...