Xin hỏi, 'làm chuyện xấu' bị bắt tại trận, nên giải thích thế nào?
Hiển nhiên Tần Cần vẫn chưa tìm được đáp án cuối cùng.
Hứa Trì giơ hai tay lên ôm chầm cô vào trong lòng, xoa tóc cô, nói. "Hôm này là ngày thứ hai."
Tần Cần nghe được tiếng hít thở của anh trên đỉnh đầu, không biết ngày thứ hai anh nói là chuyện gì, mãi tới khi nghe câu nói tiếp theo của anh-
"Qua mấy ngày nữa, tốt nhất em đừng mong chạy thoát."
"..."
Hiểu rồi. Hiểu rồi.
Tần Cần rụt tay nhỏ lại, tựa trong lồng ngực anh, yên lặng một lúc lâu, không nhịn được nữa mới nói. "Em đau bụng."
Nghe cô nói, Hứa Trì than thầm, xoa bàn tay nhỏ bé lạnh như băng, hỏi cô. "Đau ở đây sao?"
"Ừm..."
Tần Cần mới dứt lời, Hứa Trì đã duỗi tay xoa nhẹ trên bụng cô, tuy cách một lớp vải nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ trong lòng bàn tay anh.
Cứ như thế, Tần Cần nằm thẳng trên giường, bên cạnh là tiếng hít thở của anh, đau đớn cũng dần tan.
"Còn đau nữa không? Anh đi rót nước nóng..." Hứa Trì đứng dậy.
"Không cần đâu.." Tần Cần vội kéo anh lại, hai tay nhỏ bé nắm lấy tay anh, cong môi. "Em đỡ hơn rồi."
Có bạn trai rồi ai mà thèm nước nóng nữa, ai cần chứ Tần Cần không cần.
_____
Vì nửa đêm mới ngủ ngon, lại không mộng mị, hôm sau, khi cô tỉnh lại đã 9 giờ.
Tần Cần ngồi trên giường lắc qua lắc lại mấy lần mới ngáp một cái rồi đứng dậy, thấy bên cạnh trống không, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, kim đồng hồ đã chỉ 9 giờ 3 phút
Cô không nhớ rõ tối qua mấy giờ mình mới ngủ, chỉ nhớ Hứa Trì vẫn sưởi ấm bụng giúp cô, sau lưng cũng không còn đau, cô cũng không buông tay.
Tần Cần giơ tay sờ vị trí bên cạnh, trong lòng bỗng thấy mất mát.
Thật khâm phục mấy cặp đôi yêu xa nhiều năm, còn cô xa vài giây đã không chịu dược, đừng nói là một năm không gặp nhau. Sáng sớm không thấy anh, cô có thế rầu rĩ hơn nửa ngày.
Tần Cần lắc lắc đầu, xuống giường đi dép lê bước ra ngoài cửa phòng ngủ.
Mới mở cửa ra, Tần Cần đột nhiên ngửi được mùi trứng rán, thậm chí còn có...tiếng nồi niêu?
Tần Cần phản ứng kịp, chạy nhanh ra ngoài, thấy Hứa Trì đang nấu đồ ăn sáng trong nhà bếp.
Tần Cần vào trong bếp, Hứa Trì cũng vừa bưng ly sữa bò nóng và khay đồ ăn ra ngoài. "Anh, anh không đi làm sao?"
Hứa Trì để bữa sáng lên bàn, nghiêng đầu cười. "Sau này 10 giờ anh mới đi."
Tần Cần vừa vui vừa ngạc nhiên. "Tại sao?"
Cô còn nhớ lúc trước anh từng nói, 8 rưỡi anh sẽ tới phòng khám.
Hứa Trì đưa ly sữa nóng cho cô, dịu dàng nói. "Vì có người sáng không thấy anh thì không vui."
BẠN ĐANG ĐỌC
ANH ẤY THẢ SIÊU NHIỀU THÍNH
Romance-Anh ấy thả siêu nhiều thính -Tác giả: Thẩm Hải Dữ Nguyệt Quang Bác sĩ trưởng Hứa Trì hay nói rằng răng khôn là cái thứ rất khó chịu, nhổ sớm thì được 'giải thoát', nhổ muộn thì phải 'thỏa hiệp'. Vị bác sĩ này không ngờ cuối cùng mình lại thua một c...