Giang Trừng trở về ba ngày , vẫn không có nhìn thấy Kim Lăng lại đây. Dựa theo Kim Lăng tính tình, nhất định sẽ ở ngày đầu tiên liền đến mới phải.
Vừa vặn Giang Nhiễm bưng cơm đi vào, Giang Trừng kéo lấy hắn, hỏi "Ta không ở những ngày gần đây, Kim Lăng từng có tới sao?"
"Không có" Giang Nhiễm cung cung kính kính nói "Tông chủ, ta đi ra ngoài trước."
Giang Trừng thực rất lo lắng cho Kim Lăng, hắn lo lắng Kim Lăng tính tình lỗ mãng bất cứ lúc nào cũng sẽ mang đến mấy cái họa gì đó.
Giang Trừng ngay cả cơm cũng nuốt không trôi, rút ra Tam Độc liền hướng Kim gia chạy đi.
Kim Lăng là đầu tim của hắn, năm đó như vậy gian khổ thời kỳ, hắn đều chưa hề nghĩ tới từ bỏ Kim Lăng. Nếu ai dám động Kim Lăng, hắn nhất định phải để người kia chết không được tử tế.
Trong nháy mắt, liền đã tới Kim Lân Đài.
Khả năng là cha của Kim Quang Dao quá mức phong lưu, thế cho nên Kim gia họ hàng đông đúc, thân thích của Kim Lăng đều có một đống lớn.
Người của Kim gia đều kiêng dè Giang Trừng, hầu như đều là ẩn núp trốn tránh hắn. Nếu như tình cờ có một hai cái đệ tử không hiểu chuyện không có tránh Giang Trừng, thì khẳng định chắc chắn là mới tới.
"Ồ, Giang tông chủ đến rồi a" Nghênh diện đi tới là một thuộc hạ của Kim gia có vóc người khôi ngô, hắn xu ninh mà hỏi "Giang tông chủ hôm nay tới chơi hay có chuyện gì không?"
"Kim Lăng đâu?" Giang Trừng trực tiếp hỏi.
"Tông chủ nói hắn không tiện gặp khách" nam tử cười cợt "Giang tông chủ không bằng trước tiên theo ta đến bên này uống chén trà?"
"Ta là cậu của hắn, hắn dám không gặp ta?" Giang Trừng đưa tay nắm lấy cổ áo nam tử, hung tợn mà hỏi "Ta hỏi lần nữa, Kim Lăng đâu?"
Có Kim gia đệ tử tiến lên nắm chặt Giang Trừng không cho hắn động thủ, lại bị Giang Trừng dùng nội công một chiêu đánh cho toàn bộ văng ra .
Nam tử bị Giang Trừng áp bức đến thở không ra khí, chỉ có thể run rẩy nói "Tông, tông chủ đã mất tích mấy ngày ."
Giang Trừng nhíu nhíu mày, suýt chút nữa một cái tát vung đến trên mặt nam tử, cả giận nói "Vậy các ngươi tại sao không đi tìm? Tại sao không phái người đi tìm? Hắn mới mười mấy tuổi, các ngươi là có phải muốn cho Kim Lăng chết đi, sau đó các ngươi nhẹ nhàng đoạt lấy vị trí của hắn đúng hay không?"
"Không có, chúng ta, chúng ta nơi nào dám quản việc của tông chủ!"
Giang Trừng cái gì đều nghe không lọt, hắn chỉ cảm thấy trong lòng lo lắng cùng tức giận đốt thành một đám lửa "Ta nói cho các ngươi biết, chỉ cần ta không chết, các ngươi cũng đừng mơ động đến Kim Lăng cùng vị trí của hắn!"
"Nếu như Kim Lăng có chuyện gì, ta khiến tất cả các ngươi đều phải chôn cùng hắn!"
"Giang Vãn Ngâm, ngươi điên rồi sao?!"
Giang Trừng lúc này lý trí đã hoàn toàn biến mất đột nhiên bị người kéo, hắn quay đầu nhìn lại, được á, là Lam Hi Thần.
"Đúng, ta điên rồi, ta đã điên mười mấy năm rồi!" Giang Trừng kích động tránh ra khỏi Lam Hi Thần "Ta chính là một cái kẻ điên, điên đến các ngươi ba vị đều cảm thấy ta không xứng với các ngươi! Các ngươi ở ba nhà giúp đỡ hỗ trợ nhau thời điểm, ta lại vì Kim Lăng cùng Giang gia sự tình sứt đầu mẻ trán."
"Ngươi vào lúc ấy, có nghĩ tới hay không muốn tới giúp ta một chút?" Giang Trừng thở hổn hển, tròn vành mắt trừng lớn "Dù cho là liếc mắt xem ta chỉ một chút cũng tốt."
"Ta chưa từng nghĩ không muốn đến giúp ngươi? Chỉ là..." Lam Hi Thần bất đắc dĩ thở dài, "Ngươi sai rồi, không phải như ngươi nghĩ."
"Ta sai rồi? Cái gì cũng đều là ta sai rồi!" Giang Trừng không chịu nổi hắn bộ mặt giả mù sa mưa dáng dấp này, nổi giận mắng "Ta sai vì cứu cha mẹ ta để Ngụy Vô Tiện không còn Kim Đan, sai ở vì tiêu diệt Ôn thị để Ngụy Vô Tiện đi chết. Các ngươi đều là quân tử, chỉ có ta là tâm địa sắt đá, là kẻ xấu vứt bỏ cả huynh đệ!"
"Ta muốn bảo vệ ta cháu ngoại trai có cái gì sai sao?" Giang Trừng cười lạnh "Vẫn là nói trời quang trăng sáng Trạch Vu Quân không quên được vị huynh đệ tốt Kim Quang Dao này, xem thường Kim Lăng cái này chân chính Kim gia người thừa kế?"
"Ngươi vì sao phải nói ta như vậy?" Lam Hi Thần tóm chặt lấy tay hắn, bi thương nói "Ta ở trong lòng ngươi liền tệ đến như vậy sao?"
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Giang Trừng mạnh mẽ bỏ vung khỏi tay Lam Hi Thần "Ngươi khi đó đáp ứng cùng ta thành thân, chẳng lẽ không phải cũng là mưu đồ Giang gia sản nghiệp sao?"
"Nếu như ngươi thật là nghĩ về ta như vậy" Lam Hi Thần thất vọng thu tay về, tức giận mà nói "Nếu ta thực như vậy thì lại làm sao?"
"Cuối cùng ngươi cũng coi như là thừa nhận đi?" Giang Trừng tức giận đến hai mắt đỏ lên, lồng ngực không ngừng phập phùng, hắn vươn tay ra đặt tại Lam Hi Thần trên lồng ngực, lầm bầm hỏi "Lam Hi Thần, ngươi là không có trái tim sao?"
"Ta Giang Vãn Ngâm hôm nay cùng Lam Hi Thần ân đoạn nghĩa tuyệt!"
Khi Giang Trừng lao ra Kim Lân Đài thì, hốc mắt đã biến thành đỏ, chóp mũi cay cay, trong tâm khảm nước mắt không ngừng rơi xuống.
Những lời lẽ gây tổn thương người khác hắn thực tâm hoàn toàn không muốn nói, chỉ là hắn có thói quen lấy cứng rắn che đậy mềm yếu nên vừa mở miệng đều là nói ra những lời lẽ vô tình.
Thà rằng trước khị bị đồi phương vứt bỏ, thì chính mình trước tiên đem hắn đẩy đến rất xa, dù sao đến cuối cùng cũng bảo vệ được mặt mũi.
"Giang tông chủ..."
Phía sau cửa một tiểu nữ hài tử nhỏ nhắn xinh xắn đi đến, nàng có vẻ nhát gan, nhẹ nhàng lôi kéo Giang Trừng, bi bô nói "Tông chủ đi tới thôn phụ cận Kim Lân Đài, hắn nói phải cho ngài..."
"Ngươi chính là bé gái ở Kim gia nguyện ý chơi cùng với hắn mà Kim Lăng thường nhắc đến?" Giang Trừng có chút sốt ruột ngắt lời, lại cảm thấy quá thô lỗ, vì thế hắn ngồi chồm hỗm xuống, nỗ lực thả giọng ôn nhu cùng cái này chỉ có bảy tuổi bé gái nói chuyện "Cảm ơn ngươi."
"Mọi người đều nói Kim Lăng giống ta, vì lẽ đó hắn cũng giống như ta không có bằng hữu gì." Giang Trừng giơ tay sờ sờ đầu bé gái "Cảm ơn ngươi nguyện ý cùng Kim Lăng làm bằng hữu."
Bé gái bỗng nhiên ôm ôm Giang Trừng, giọng như bà cụ non an ủi "Giang tông chủ không hung, Giang tông chủ nhất định sẽ có bằng hữu."
YOU ARE READING
[Hi Trừng | ABO] - Oán Ngẫu💙💜 [Edit 14~]
Short StoryTên truyện : Oán Ngẫu Thể loại : ABO (Ai ko thích xin đừng vào, đừng nói lời cay đắng) Tác giả : @西府海棠 (https://ansheng437.lofter.com/view) Đang đọc zở bản dịch của bạn @AKatenina đến chap13, thật sự không đợi được bạn nữa nên phải tự edit. Đăng lê...