Chap 50

3.2K 233 44
                                    

         Sau đêm hôm đó, quả thật LeeHin đã cho người lùng sục khắp nơi xung quanh doanh trại để tìm kiếm bóng dáng nữ nhân nhỏ bé ấy.

         Được biết lính của LeeHin chỉ còn cách xa ngôi nhà này chưa đến 1 dặm, Ami đành phải cải tranh để trở lại Kinh Thành. Một phần cũng là để báo cho c.anh về mưu đồ của LeeHin và SoChung_ phụ thân cô.

          Ami một thân phục đen cưỡi ngựa tiến vào Kinh Thành. JunHo ở lại bảo vệ sự an toàn cho lão bà bà Dahye.

          Kinh Thành, nơi vẫn vô cùng náo nhiệt. Cô dừng chân tại một khách trọ nhỏ nằm ở trung tâm Kinh Thành. Cô thuê một phòng và nghỉ ở đây 3 ngày để dò thám tình hình. Có lẽ nơi này vốn đã quá quen thuộc, cũng cái thói quen ngắm sao mỗi đêm ấy, nhưng trái tim cô lại cảm nhận được những hơi ấm ấy đang rất cần mình. Những hơi ấm chỉ muốn được rúc vào trong đó say giấc. Dù có gần, nhưng chạm mãi cũng không đến được.

        * - TH : nàng không cần trở về vương phủ nữa ! Bổn vương sẽ viết hưu thư !

         - YG : đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa !
        
         - HS : thân thể nhơ uế vốn không đáng để bận tâm !

         - NJ : nàng nói bổn vương sao có thể tin nàng ? Nó rành rành ra trước mặt, nàng lấy gì để bổn vương tin ?

         - JM : Hwang Ami, nàng giỏi lắm ! Đóng kịch rất giỏi !

       - JK : hai bức họa y như nhau ! Hai người mỗi người một bức ! Hàng đêm đều đến đây ! Nàng dám phản bội bổn vương !
      
       - SJ : Nàng ôm ấp hắn ta, bổn vương đều thấy ! Nàng còn ở đây diễn kịch ! *

         Từng lời nói lần nữa ghim thẳng vào nơi ngực trái đang đập mạnh của cô. Từng giọt nước trên khóe mắt cô lã chã rơi xuống. Tiếng lách tách của từng giọt nước mắt rơi trên khung cửa sổ làm màn đêm lại càng sầu não

        - Ami : ta lại nhớ các chàng rồi !

          Tiếng gõ cửa vang lên, phá tan sự tĩnh lặng trong căn phòng. Cô mau chóng gạt nước mắt, lấy khăn che lại khuôn mặt (bả phòng corona đó :) )

          Một tiểu nhị mang vào thức ăn cô đã gọi. Đặt lên bàn rồi định bước ra ngoài

         - Ami : này, khoan đã !
         - TN : cô nương có chuyện gì sao ?
         - Ami : ta thấy ở Kinh Thành vẫn hay nhắc vương phủ ? Không biết là có chuyện gì ?
         - TN : chuyện là cách đây vài ngày, các vương gia đã lục tung Kinh Thành để tìm kiếm vương phi !
         - Ami : vương phi ?! Các vương gia cho tìm vương phi sao ?
         - TN : từ ngày vương phi mất tích, ngày nào người của vương phủ cũng lùng sục tìm kiếm !
   
           Cô gật gù để tên tiểu nhị đó ra ngoài. Thật ra trong lòng cũng có chút vui mừng. Cứ nghĩ rằng bản thân mình bỏ đi, sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi vương phủ, không ngờ lại được tìm kiếm khắp Kinh Thành.

           Cùng lúc đó tại Vương phủ, c.anh còn đang chuẩn bị danh sách binh lính và doanh trại, công việc bận rộn nhưng thâm tâm vẫn không hề nguôi đi hình bóng mình thương nhớ.

(BTS/Ami) Vương Phi ?? Nàng thật thú vị !! [END]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ