Phần 33

487 20 1
                                    

Ngô Thế Huân cực kì phẫn nộ, Lâm Duẫn Nhi bị anh gắt gao ôm vào trong ngực, có thể cảm giác được lồng ngực của anh phập phồng mãnh liệt.

Trừ bỏ phẫn nộ ra, còn có sợ hãi. Vung tay tung nắm đấm xuống, nếu không trúng mắt thì mũi cũng bị đánh tới hỏng.

Ngô Thế Huân tức giận mà trừng mắt Hà Khê, "Ai cho cậu chạm vào cô ấy! Hà Khê! Cậu dám can đảm làm thương cô ấy một, tôi tất nhiên sẽ trả lại gấp trăm lần!"

Người con gái anh nâng trên tay còn sợ ngã, cư nhiên bị người khác nắm tóc khi dễ, Ngô Thế Huân chỉ cảm thấy trong lồng ngực như tích một cỗ lửa giận, đôi mắt đen nhánh gắt gao trừng Hà Khê, mang theo phẫn nộ.

"Anh Ngô! Vì sao mà anh muốn cùng nữ nhân này ở bên nhau? Anh cùng cô ta ở bên nhau, chị của em nên làm gì bây giờ?" Hà Khê gắt gao nắm chặt thành quyền, đôi mắt đỏ bừng một mảnh, môi run rẩy, thanh âm mang theo một tia nghẹn ngào, "Ngô đại ca, anh như thế nào có thể làm vậy......"

Làm sao có thể như vậy? Chị không phải nói, rất nhanh sẽ cùng Ngô đại ca kết hôn sao? Hắn như vậy sùng bái đại ca, vẫn luôn cho rằng Ngô Thế Huân sẽ trở thành anh rể của hắn, hắn  đều nói với các bạn học, tổng giám đốc tập đoàn S.Y là anh rể của hắn......

Làm sao có thể như vậy?

Hà Khê gắt gao mà cắn răng, đôi mắt mở to đến sắp rơi nước mắt, rồi lại liều mạng chịu đựng, "Ngô đại ca, anh không cần chị của em sao?"

Ngô Thế Huân sắc mặt khó coi đến cực điểm, tiếng nói nặng nề, lạnh băng vang lên:"Tôi trước nay không cùng chị cậu ở bên nhau, cô ấy chỉ là trợ lí mà thôi. Nếu các người đối với quan hệ của tôi cùng Hà Thanh có gì hiểu lầm, chờ Hà Thanh tỉnh lại, tự mình đi hỏi cô ấy." Anh nói xong, đem hoá đơn viện phí ném đến tay Hà Khê, "Tiền tôi đã thanh toán, xin phép đi trước."

Ngô Thế Huân ôm Lâm Duẫn Nhi bước nhanh đi ra ngoài.

Ngô Thế Huân đi rất nhanh, giống như có thể mau chóng mà phát tiết nội tâm nôn nóng cùng cảm xúc phẫn nộ.

Lâm Duẫn Nhi đi cùng cũng không nói gì, chỉ là bước theo anh. Ngô Thế Huân chân dài lại bước thật nhanh, nàng cơ hồ muốn chạy theo mới có thể đuổi kịp.

Thời điểm từ bệnh viện bước ra, Ngô Thế Huân đột nhiên dừng lại, Lâm Duẫn Nhi chạy sau không kịp phanh lại, bất ngờ đâm vào lưng của anh.

Cô che lại cái trán, còn không kịp kêu đau một tiếng, cả người đã bị Ngô Thế Huân chặt chẽ mà ôm ở trong ngực.

Lồng ngực Ngô Thế Huân phập phồng không ngừng, cảm xúc hiển nhiên còn có chút không kìm được. Nhưng cũng chỉ là ôm cô, không nói cái gì.

Lâm Duẫn Nhi trầm mặc trong chốc lát, vòng tay ôm chặt lấy anh, nhỏ giọng mà nói: "Em không có việc gì, anh đừng lo lắng."

Qua một hồi lâu, Ngô Thế Huân mới nhẹ nhàng mà thở ra một hơi, ôn nhu mà vuốt ve tóc Lâm Duẫn Nhi, một chút lại một chút mà hỏi, "Đau không?"

Lâm Duẫn Nhi ngẩng đầu nhìn anh, cái miệng nhỏ ủy khuất mà chép chép, "Đau gần chết,cảm giác như cả da đầu đều bị kéo xuống."

[SEYOON] Thích Em Như ThếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ