Hình Như Ta Thích Ngươi Mất Rồi

981 130 10
                                    


Một hôm, Minh Thắng đang ngồi đánh bài cùng Thái Anh, bỗng nhiên nhìn thấy mái đầu đen pha chút nắng nhấp nhô ngoài cửa sổ. Nhận ra người quen, Uông Minh Thắng bỏ bộ bài trong tay, tiến về phía cửa sổ. Kha Thái Anh hỏi y ."Đệ lại đi đâu đấy? Ở lại, ván này ta sắp thắng rồi."

"Đệ đi có việc, tỷ tỷ ngồi đánh với ai đi" Sau đó, y liền rời đi.

Thái Anh bực bội nhìn y rời đi, nàng bĩu môi chán nản, liền nhìn thấy một cung nữ đang quét sân ngoài kia, nhanh chóng gọi lớn:

"Này! Ngươi đấy! Vào đây đánh bài cùng ta!"

...

Uông Minh Thắng men theo con đường đá ra vườn, liền nhìn thấy Trần Văn Sáng đang ngồi đợi mình ở ghế đá, y thắc mắc:

"Sao hôm nay lại đến tìm ta sớm như vậy?"

"Ta nhớ ngươi. Nhớ thì không được phép đến gặp à?"

"Ngươi câm miệng!"

"Được rồi." Trần Văn Sáng cười. "Hôm nay ta gặp ngươi sẽ phải là có việc chứ."

"Có việc?"

"Đúng. Ngươi muốn xuất cung không?"

"Có chứ! Rất muốn!" Uông Minh Thắng kích động nhảy chồm lên, y vui sướng nói:

"Ta đã muốn ra ngoài từ lâu, nhưng trong cung không phải muốn ra là ra, giờ tốt quá, ngươi cho ta đi ra ngoài cùng ngươi thật hả?"

"Đương nhiên là thật." Trần Văn Sáng một tay vuốt tóc y, một tay nắm nhẹ lấy cằm của y. "Hôm nay ngươi sẽ được vui chơi, hãy thoải mái đi"

Trần Văn Sáng nói xong, liền nhìn thấy ý cười trong mắt Minh Thắng, đôi môi đỏ thắm của y cứ nhếch lên cười. Điều này làm Trần Văn Sáng thật muốn cúi xuống hôn y.

"Nếu đi thì chuẩn bị y phục, đợi ta ở cửa tây, sáng mai ta sẽ đến sớm."

...

Đúng như lời Trần Văn Sáng, Uông Minh Thắng thay y phục, đứng đợi hắn ở cửa tây. Một lúc sau, y thấy xe ngựa đi tới, y định tránh đường cho xe đi, nhưng trên xe phát ra âm thanh quen thuộc:

"Này, ngươi tránh cái gì?"

Hóa ra là Trần Văn Sáng ngồi bên trong. Hắn ra lệnh cho y lên xe, sau đó mới bắt đầu đi. Khi đi qua cổng thành, người đánh xe ngựa đưa ra tấm lệnh bài của hoàng thượng, binh lính định cúi xuống hành lễ, nhưng thấy người đánh xe lắc đầu cùng xua tay, bọn họ mới dừng lại. Đây là ý chỉ của Uông Minh Thắng, người đánh xe chỉ lệnh làm theo.

"Trần Văn Sáng, ngươi tìm đâu ra chiếc xe ngựa tốt thật đấy!" Uông Minh Thắng cảm thán.

Trần Văn Sáng nhìn y trìu mến, nở một nụ cười tươi dành cho y. Phía ngoài, người đánh xe đổ mồ hôi hột, vị công tử ngồi trong xe lại dám gọi hẳn tên đầy đủ của hoàng đế - cái tên xưa nay chỉ có thái hậu cùng thái thượng hoàng mới được gọi, hoàng hậu cũng chưa có phúc. Vậy mà hoàng thượng không nổi nóng, thậm chí còn phát ra tiếng cười, làm người đánh xe da gà nổi đầy thân.

Khi xe ngựa ra đến kinh thành, Trần Văn Sáng cho xe dừng lại, rồi không biết tự dưng ở đâu dắt hai con ngựa đến, nói với Minh Thắng:

Brightwin | Cổ Trang | Giai nhân tưởng chừng ngay trước mắt | CVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ