Hoá Ra Là Người Quen

824 105 4
                                    

Trầm Lan chuẩn bị giơ tay lên, tát vào má Minh Thắng, thì bỗng nhiên, có tiếng nói đằng sau nàng vang lên:

"Dừng tay!"

Trầm Lan cùng Minh Thắng quay lại, thì thấy hoàng hậu Hạ Trúc Anh cùng tùy tùng của mình đứng đằng sau. Giọng nói vừa rồi là của Hạ Trúc Anh.

Trúc Anh bước gần lại chỗ Trầm Lan, đám người quỳ xuống: "Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"

Trúc Anh gật đầu, phất tay một cái, ý bảo bọn họ lui đi . Nàng hỏi:

"Hiền phi, muội làm gì ở đây?"

"Thưa hoàng hậu, thần thiếp ở đây dạy dỗ Thắng Tài Tử, hắn đã không coi hoàng thượng, hoàng hậu và thần thiếp vào mắt." Trầm Lan giận dữ nói.

"Vậy sao?" Hạ Trúc Anh hỏi. "Thắng Tài Tử đã làm những gì?"

"Thưa hoàng hậu, trong lúc thỉnh an hắn không thèm để ai vào mắt cả, mạo phạm cả thần thiếp, làm thân thể thần thiếp không được khỏe mạnh. Vì vậy, tại đây, thần thiếp mới đứng ra trị tội hắn!"

"Thế nhưng muội làm thế này là không được!" Hạ Trúc Anh nghiêm mặt. "Dù Thắng Tài Tử có phạm tội gì đi chăng nữa, thì đây vẫn là tẩm cung, địa bàn của ta.

Muội dám làm to chuyện gì ở đây, chính là mạo phạm ta! Chẳng phải, muội vẫn là người có quy tắc sao? Giờ đến việc cỏn con như thế này, muội cũng không nhớ được à?"

Nghe Hạ Trúc Anh nói, Trầm Lan đen mặt, không dám nói lên câu gì. Một lúc sau, Hạ Trúc Anh mới mở miệng:

"Giờ muội lui đi, việc của Thắng Tài Tử, muội để đấy cho ta giải quyết."

"Thần... thần thiếp cáo lui."

Trầm Lan lùi đi nhanh chóng. Lúc lướt qua Hạ Trúc Anh, nàng còn cắn chặt môi, nắm chặt tay lại, tỏ ý tức giận. Hạ Trúc Anh thấy vậy, nàng mỉm cười, sau đó không để ý tới Trầm Lan nữa, nàng mới chỉ tay vào hai tỷ muội nhà họ Kha:

"Cả hai muội nữa, lui ra, riêng Thắng Tài Tử ở lại."

Kha Tú Anh và Kha Thái Anh đồng ý, hai người bọn họ lui ra. Còn mỗi Uông Minh Thắng cùng Hạ Trúc Anh ở lại. Uông Minh Thắng trong lòng đổ mồ hôi, không dám ngẩng đầu. Mình lại phạm tội gì để hoàng hậu phải yêu cầu ở lại thế này!?

Hạ Trúc Anh nhìn Uông Minh Thắng quỳ ở dưới đất, nàng liền mau chóng ngồi xuống gần, dùng tay nâng mặt Uông Minh Thắng lên:

"Tiểu Thắng, có phải ngươi không còn nhớ ta không, mà đến giọng ta ngươi cũng không nhận được?"

Uông Minh Thắng nghe thấy, liền ngạc nhiên ngước lên, mở to đôi mắt tròn xoe ngập nước của mình.

"Hạ Trúc Anh..."

...

Khi Uông Minh Thắng còn bé, lúc ấy Kha Trí Nghiên vẫn còn sống, nàng cho y theo học ở một lớp học nhỏ. Do thân hình bé nhỏ, gầy gò như nữ nhân mà Minh Thắng liên tục bị bắt nạt.

Uông Minh Thắng ngồi ở hiên cửa, dùng tay lau đi vệt nước mắt còn sót trên mặt, mặt mũi đỏ ửng vì khóc.

Bỗng nhiên, một cô bé đứng trước mặt y, lôi ra xiên hồ lô mới mua:

Brightwin | Cổ Trang | Giai nhân tưởng chừng ngay trước mắt | CVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ