Sau đêm hôm đó uống rượu với Hạ Trúc Anh, Trần Văn Sáng đã quay về bộ dáng như cũ. Cả về bề ngoài lẫn cách làm việc, giải quyết. Hắn đã khôi phục vẻ bề ngoài tinh xảo, lạnh lùng, khiến các phi tần, cung nữ 'chết mê chết mệt'. Các chiếu thư cũng được hắn giải quyết ổn thoả. Mọi người trong cung vô cùng vui mừng vì hắn đã quên được mọi chuyện, tuy nhiên đó chỉ là vẻ bề ngoài, trong thâm tâm hắn vẫn chứa nặng hình bóng Uông Minh Thắng, tuy nhiên hắn không bộc lộ ra ngoài. Hạ Trúc Anh biết, hắn sẽ chẳng bao giờ quên, nhưng nàng hi vọng nỗi nhớ ấy sẽ phai mờ theo thời gian.Tối hôm nay, Trầm Lan tổ chức một buổi yến tiệc tại Hoa Lương Các. Nàng nói là yến tiệc chúc mừng nàng lên được Quý phi, nhưng thực tế, lại là yến tiệc mừng Uông Minh Thắng đã chết. Trầm Lan có mời Hạ Trúc Anh đến để xem vẻ mặt đắc ý của nàng ta, tuy nhiên Hạ Trúc Anh lại không đến, nàng nghĩ không cần phải tốn thời gian với loại người ấy. Thay vào đó, nàng liên tục tìm cách giải oan cho Uông Minh Thắng.
Hạ Trúc Anh nhìn chậu nước thử máu đã được lưu lại chỗ nàng gần một tuần*, tuy nhiên điều nàng thấy lạ là đã qua một thời gian dài như vậy, thế nhưng máu trong chậu lại không hề bị đen lại, vẫn đỏ tươi như hôm vụ việc xảy ra. Nàng hỏi Trương ma ma đang đứng bên cạnh, "Ma ma, ngươi không thấy có gì lạ sao?"
(Tuần: 10 ngày, theo như trong sách ghi là đơn vị tính ngày của thời xưa)Trương ma ma là người đã sống trong Tử Cấm Thành hơn 30 năm, đương nhiên cũng nhận thấy được sự bất thường. Bà nhíu mày, "Thưa nương nương, có phải người đang thắc mắc về màu sắc của máu sao?"
Hạ Trúc Anh gật đầu, nói, "Theo như ta biết, thì máu để lâu sẽ kết lại thành màu nâu đen, hơn nữa lượng nước trong chậu cũng không hề nhiều, thế nhưng máu vẫn đỏ, không hề có dấu hiệu của sự kết đen."
Trương ma ma nghe xong, liền ngẫm nghĩ một hồi, sau đó mới nói, "Có thể là tùy trường hợp thì máu mới kết chứ?"
"Không!" Hạ Trúc Anh phản bác, "Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên, không thể nào mà tùy trường hợp được!"
Sau đó, nàng nghĩ mãi, cuối cùng giật nảy người lên, mới rút cây trâm ngọc ở trên búi tóc của mình xuống. Một tấc, đâm thẳng vào tay mình. Máu của nàng cứ như vậy mà chảy xuống dưới chậu.
"Nương nương...Nương nương người làm gì vậy?" Trương ma ma hoảng sợ kêu to, "Người có biết làm vậy rất nguy hiểm không?"
Trái lại Hạ Trúc Anh không mảy may suy nghĩ, trái lại còn ngạc nhiên, "Trương ma ma, mau đến đây."
Khi Trương ma ma đến nhìn vào chậu nước, thì bản thân bà cũng bị dọa cho hoảng sợ. Cư nhiên máu của Hạ Trúc Anh lại có thể hòa vào máu trong chậu!
Hạ Trúc Anh khẽ mỉm cười, sau đó giải thích cho Trương ma ma nghe. Một lúc sau, nàng mới hỏi, "Ma ma đã hiểu ra chưa?"
"Thưa, nương nương thật anh minh."
Sau đó, nàng yêu cầu tì nữ bê chậu nước, sau đó sải chân bước đi.
...
Trần Văn Sáng đang ngồi giải quyết chiếu thư, Âu Chung Mạn từ ngoài chạy vào nói với hắn, "Thưa hoàng thượng, hoàng hậu nương nương tới."
BẠN ĐANG ĐỌC
Brightwin | Cổ Trang | Giai nhân tưởng chừng ngay trước mắt | CV
Fanficauthor eudorabangtan edit nhuthaoxinhdep fic CHUYỂN VER đã có sự đồng ý của tác giả.