Triệu Hân nhìn chằm chằm vào xấp giấy trên tay Tống Kế Dương, bà ta hiện tại vốn dĩ không thể nào rời mắt khỏi nó nữa rồi . Ở đây là tất cả cổ phần của Vương thị sao?chỉ cần một chút nữa thôi Vương thị toàn bộ sẽ thuộc về bà sao?
Quả nhiên bà đoán không sai,Vương Nhất Bác dù có hận ba nó đến đâu cũng không thể bỏ mặt ông ta,với lại nó đã mất Vương thị một lần rồi, từ hai bàn tay trắng vẫn tạo nên được một cơ ngơi mới như ngày hôm nay . Bây giờ nó đem Vương thị cho bà,bà không những không đuổi nó ra khỏi công ty mà còn để nó tiếp tục điều hành mọi thứ như bình thường, chỉ có khoảng ngân sách sẽ do chính tay bà quản lý, trên cương vị nó vẫn là Vương Nhất Bác CEO của Vương thị,quá lời cho nó rồi còn gì.Triệu Hân mỉm cười khoái chí lập tức đưa tay dành lấy giấy tờ trong tay Tống Kế Dương gấp gáp xem xét. Trên tay bà quả nhiên là cổ phần Vương thị,có cả chữ ký của Vương Nhất Bác.
Nhưng mà khoan đã....chẳng phải là nhượng 100℅ sao?Tại sao trong này...trong này chỉ có...-"Này cậu có nhầm lẫn gì không vậy? Ở đây chỉ có 5% thôi."_Triệu Hân ngơ ngác hỏi.
Tống Kế Dương khóe môi tức thì nhếch lên.
-"Bà Triệu bà quên rồi sao?Bà đã thỏa thuận cùng Vương tổng của chúng tối với điều kiện là cổ phần của ngài ấy ở Vương thị.Tại đây 95% cổ phần Vương thị đã do một người khác đứng tên rồi, Vương tổng có tất cả 5% cổ phần đều đem dâng cho bà hết, bà còn chưa hài lòng sao?"_Người đàn bà này vừa nhìn đã không vừa mắt rồi, dám ra điều kiện với Vương tổng....thật chán sống.
-"Sao lại như vậy? Người đứng tên đó là ai?"_Triệu Hân cả kinh hỏi lại, nhưng chỉ nhận được ánh nhìn kinh bỉ của người trước mặt.
-"Là ai bà không cần phải biết. ".Và cũng chẳng có tư cách để biết.
Khỏi phải nói người đàn bà đó đã tức giận đến mức nào,bà ta gần như đã rống lên.
-"Mày...tụi mày dám lừa tao à?Tụi mày biết hậu quả như thế nào hay không hã?"_Rũ bỏ hết tất cả sự tôn qúy kiêu kì vừa rồi, Triệu Hân hiện tại giống như một mụ đàn bà tầm thường rong ruổi dưới cái đáy của xã hội, đó chỉ là tính cách hay thực sự bản chất con người của bà ta đây .
Nhưng mặc dù có hung hãn đến mức nào,Triệu Hân dưới con mắt của Tống Kế Dương thật sự không đáng một đồng xu,với tính cách của cậu ta chỉ cần có một mệnh lệnh của Vương Nhất Bác đưa xuống , thì lưỡi của bà ta đã không còn để la hét như bây giờ rồi.-"Hừm Bà Triệu, chúng tôi đâu có lừa bà ,bởi vì Vương thị vốn đâu thuộc quyền sở hữu của bà,bà ngay từ đầu cũng không góp mặt vậy lấy tư cách gì mà lấy?.... "_Từng câu từng chữ của Tống Kế Dương nói ra sắt lạnh đanh thép khiến cho người đàn bà nhất thời ậm ự,không cách nào có thể đáp trả được. _"......Tôi nói cho bà biết, trên đời này chả có gì tự vào tay mình một cách miễn phí cả,trừ phi phải xem lại bà có xứng đáng hay không thôi. Hạng người rẻ tiền như bà lại dám muốn 95% cổ phần Vương thị, hahaha...Bà Triệu bà nằm mơ sao?bà đem chuyện này kể ra ngoài người ta còn buồn cười đó. "
Vương thị là tâm huyết của Vương tổng,sao có thể nói cho là cho được .Bà ta căn bản là quá ngây thơ, thủ đoạn không đủ thâm sâu lại nghĩ mình nắm trong tay mạng người chính là có cả vũ trụ. Hừ....thật ngu ngốc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] -Nam Hài 2
Fanfiction-"Tiêu Chiến em đã hứa rằng sẽ không rời xa tôi " -"Nhất Bác, em xin lỗi..." ... -"Trác Thành,đến cuối cùng anh chỉ yêu gương mặt này thôi sao?" -"Ngụy Anh,anh xin lỗi " Phần này ngắn thôi, ít sóng gió ít ngược và đương nhiên là HE nhé :3 [Đồng nhân...