Bên này Ngụy Anh vừa vặn về đến chỗ của A Uyển, thở phào đưa nước cho nó. Cũng may là có người kia đỡ cậu nên không bị đỗ nếu không cũng không biết phải làm sao,số tiền hôm nay cậu mang theo cũng đã tiêu hết rồi, chỉ đủ tiền cho một chuyến taxi về nhà thôi.
Ngụy Anh lẳng lặng nhìn A Uyển nốc cạn ly nước thơm ngon kia ,khóe môi bất giác lại cong lên. Vốn dĩ cứ nghĩ đứa nhỏ này tính tình nhút nhát thụ động, đối với môi trường mới này sẽ không quen ,nào ngờ nó lại hiếu động như vậy, cả ngày hôm nay kéo cậu đến hết nơi này rồi đến nơi khác khiến cho cậu đầu óc cũng muốn quay cuồng không thôi.
Đúng lá trên đời này luôn có nhiều điều bất ngờ mà cậu chưa biết được, nhắc mới chợt nhớ ra,vào ngày đầu tiên ở Uông gia cậu cùng đã tình cờ biết được một bất ngờ không kém..................3 ngày trước...........
*Cạch*Ngụy Anh từ trong phòng ngủ bước ra với vẻ mặt khá tươi tắn, dù chỉ mới đến đây tối qua nhưng cậu vẫn ngủ rất ngon.Có vẻ cả ngày mệt mỏi và nhiều tâm sự đã khiến cậu chìm vào giấc ngủ sâu đến mức bản thân cũng không hề hay biết rằng mình đã thiếp đi từ lúc nào.
Uông Trác Thành và A Uyển vẫn còn ngủ,cậu rón rén xuống bếp một chút liền tức thì bị cô bé giúp việc phát hiện.-"Cậu Ngụy,cậu dậy rồi sao?muốn ăn gì không tôi nấu cho cậu nhé. "_Tiểu Miên,người giúp việc được Uông Trác Thành cho ở lại Uông gia để coi sóc mọi thứ trong nhà.
-"Không cần đâu, lần đầu tiên đến đây nên muốn đi tham quan một chút xem sao thôi mà.Hay cô pha cho tôi một ly sữa nóng cũng được. "_Ngụy Anh cười cười ngồi lại đối diện với cô,nữ nhân này thân hình nhỏ nhắn đáng yêu, cậu có nghe Trác Thành nói qua cô bé này rất chăm chỉ, anh nhận cô bé đã từ nhiều năm về trước rồi.
-"Được ,vậy cậu đợi tôi một lát nhé. "
Tiểu Miên ngay lập tức gật đầu, xoay người vào trong nhanh chóng lấy ra một chiếc tách màu trắng xinh xắn đặt xuống bàn.Cả hai im lặng một chút thì Tiểu Miên, khi cô đang làm nóng chút nước khi bất chợt lên tiếng.
-"Cậu là em trai của cậu Tiêu sao?tôi đã thấy qua nhiều cặp sinh đôi rồi nhưng chưa từng thấy trường hợp giống như hai giọt nước thế này. Nếu không phải cậu chủ nói trước, tôi đã nghĩ cậu là Tiêu Chiến đấy."_Cô gái vừa cặm cụi bên dưới vừa nhỏ giọng cảm thán.
Ngụy Anh nghe qua cũng rất tự nhiên hỏi lại cô.-"Vậy sao? Chắc là trước kia cô đã nhiều lần gặp ca ca của tôi rồi nhỉ?"_Nếu hai người kia từng có thời gian yêu nhau thì chuyện đôi khi gặp mặt ở nhà là điều đương nhiên, nhưng mà nhìn cô gái này còn khá trẻ, nếu cô ấy ở Uông gia từ lúc Tiêu Chiến còn học tại trường thì...thì không phải là quá nhỏ để làm một người giúp việc rồi sao?.
-"Không phải nhiều lần đâu,cậu Tiêu có thời gian đã ở đây rất lâu. Tôi nhớ lúc đó Vương Nhất Bác gặp chuyện biệt tích, cậu chủ đã đưa cậu ấy về chăm sóc vì thế tôi mới được vào đây. Chủ yếu là giúp đỡ cậu ấy trong thời gian cậu chủ Uông vắng nhà ấy mà. "_Tiểu Miên thành thật nói ra không hề hay biết sắc mặt Ngụy Anh từ lúc nào đã biến đổi rồi, hóa ra Tiêu Chiến đã từng đặt chân đến đây, hóa ra Uông Trác Thành đưa Tiểu Miên vào Uông gia là để chăm sóc ca ca của cậu.
Tại sao bây giờ cậu mới biết bí mật này nhỉ,Uông Trác Thành hoàn toàn không kể nó với cậu...hay là một người đến sau không xứng đáng để biết sao?
Tại sao mọi thứ đều xoay quanh hai chữ Tiêu Chiến vậy?Còn cậu thì được những gì ?
................................
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] -Nam Hài 2
Fanfiction-"Tiêu Chiến em đã hứa rằng sẽ không rời xa tôi " -"Nhất Bác, em xin lỗi..." ... -"Trác Thành,đến cuối cùng anh chỉ yêu gương mặt này thôi sao?" -"Ngụy Anh,anh xin lỗi " Phần này ngắn thôi, ít sóng gió ít ngược và đương nhiên là HE nhé :3 [Đồng nhân...