Chương 15

113 13 4
                                    


Tĩnh Anh mặt lúc này biến hóa, tuy rất nhỏ khiến người ta không thể nào nhìn thấu nhưng Cố Nhã Tịnh bên cạnh liền cảm nhận được.

Tĩnh Anh thích thú khi nhìn mặt ghen của Cố Nhã Tịnh, tuy vậy không có nghĩa là có thể sắp đặt mọi thứ.

"Thứ lỗi, Tô lão gia. Ta không biết ngài nói thế là có ý gì. Hơn nữa, chuyện này chưa có sự đồng thuận của ta."

Mặt Tô lão gia biến hóa vi diệu. Một tên chỉ bằng tuổi con hắn có thể ung dung xưng "ta" như ngang hàng. Cố gắng kiềm chế giọng tức giận, Tô lão gia nói:

"Không lẽ ngươi không vừa ý con gái ta?"

Tĩnh Anh híp mắt lại, khẽ nói:

"Ta là nữ tử."

Tin tức này khiến Tô lão gia nuốt không trôi. Tô Trần Nhi ngồi bên cạnh cũng tỏ ra bất ngờ, nhanh chóng sau đó liền cướp lời:

"Cha, con không quan tâm. Miễn lấy người này thì dù là nam hay nữ cũng được."

Tô lão gia sau khi nghe Tĩnh Anh nói, tâm có chút dao động. Lại nghe được câu nói của Tô Trần Nhi liền vững như đá. Lão nhanh chóng cho Tô Trần Nhi ra ngoài, tránh để con bé nghe những lời thương tâm.

"Miễn Trần Nhi nói vậy liền làm thế. Hay ngươi cho con gái ta không xứng?"

Lời nói như muốn hỏi Tĩnh Anh, một người có của như Tô gia, lẽ nào không xứng với người như ngươi?

Tĩnh Anh cười một tiếng, khẽ nói:

"Chính xác là không xứng."

Cố Nhã Tịnh biết Tĩnh Anh không có ý hạ thấp danh dự của Tô tiểu thư kia. Đây là biểu hiện cho thấy Tĩnh Anh đã không vừa lòng, thậm chí là tức giận.

Tô lão gia nghe như thế, tay nhanh chóng đập bàn. Chén nước rơi xuống, vang lên tiếng vỡ trong khoảng không yên tĩnh.

"Ngươi..."

Tĩnh Anh lúc này chậm rãi cầm trà lên uống, khẽ nói:

"Ngươi nghĩ người Bạch Yêu Lâu lúc nào dễ sắp xếp. Chút gia tài của ngươi chưa bằng một phần, hơn nữa, ngươi đây là lộ rõ ý đồ lợi dụng ta, lợi dụng sức mạnh ta. Lẽ nào tai ta điếc, mắt ta mù?"

Tĩnh Anh đặt chén trà xuống, ánh mắt sắc bén nhìn qua.

"Đừng tưởng ta không thể đoán ra ý đồ đẳng sau buổi ngắm cảnh uống trà kia. Mục đích của ngươi duy chỉ có một, tìm kẻ mạnh và lợi dụng hắn."

Tô lão gia lúc này không biết nói gì hơn, đôi chân lão run rẩy. Cuối cùng, lão quỳ trên mặt đất.

"Ta cầu ngươi, cứu lấy Trần Nhi a..."

Cố Nhã Tịnh bất ngờ trước sự việc xảy ra, nhanh chóng đỡ lão đứng dậy.

Tĩnh Anh lúc này yên lặng quan sát, nhìn xem Cố Nhã Tịnh sẽ làm gì.

Tô lão gia chậm rãi kể.

"Vốn dĩ, ta có 3 đứa con. Trần Nhi là em út, trên nó còn hai vị tỷ tỷ nữa. Đáng tiếc bạc mệnh. Hai tỷ tỷ của Trần Nhi vốn là song sinh, hơn 10 năm trước, trong một chuyến đi vãn cảnh liền biệt tích. Hai năm sau, cả hai bất ngờ xuất hiện trước cửa cùng một tờ giấy."

[BH] [Tự viết] Vật hiến tế của cửu vĩ hồ - Lưu Tinh VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ