Chương XIV

180 24 16
                                        


Đã hai ba hôm từ sau cuộc họp chính triều, sắc mặt của quan thanh tra làm ai cũng lo lắng và sợ hãi. Không hiểu sao dạo này người hay bỏ bữa chính, thậm chí đôi hôm chỉ uống trà cho qua bữa. Nhưng điều lạ lùng là ngài lại sang phòng của tiểu thư thăm hỏi nhiều hơn, mặc dù nàng ta vẫn còn e sợ nơi này. Chỉ rụp mình trong góc rồi đọc những văn án thú vị mà vương gia cho mượn đọc.

Ayumi và Yumi không ngày nào không lo lắng chạy đi chạy lại thay thuốc cho nàng, Shiho hay bị bệnh thất thường, đã vậy thân thể mạnh mẽ bị trúng độc dược mà giờ không còn đủ sức chạy nhảy vui đùa như hồi nào mới gặp Kaito. Mà kể đến hắn, không hôm nào nàng có thể vui lòng, nhưng phu thê còn chưa đoạn tình, hắn nỡ bỏ nàng đi vu quy êm ấm bên kẻ khác, có phải là đang khiến nàng chột dạ mà đau lòng cho đến khi chết hay không?

Vương phủ dạo đây cũng quạnh hiu, nhưng có lẽ thứ nó trống vắng quá nhiều nên quạnh hiu vậy có lẽ là thường tình. Hôm nay mới sớm dậy Shiho đã ngáp ngắn ngáp dài, vị đại phu tốt tính kia bắt nàng phải uống thuốc đúng giờ, mà coi bộ giờ hắn chọn toàn là giờ đi ngủ. Nàng mệt mỏi đến mức không muốn đụng vào chén thuốc pha sẵn, nhưng lại lo lắng vị vương gia kia lại ở gần đây rồi quát mắng, ngồi đút ép nàng uống thì cũng bằng không! Thôi thì tự thân vận động là nhanh hơn cả.

Sáng đó nàng ngồi dậy uể oải, Ayumi cũng dậy sớm rồi chạy đến nhắc nàng uống thuốc. Nàng khua tay, bảo cô nương rảnh thì đi mua cho nàng ít tổ yến, táo cùng với hạt sen. Ayumi nghiêng đầu gặng hỏi thì bị nàng lườm mặt, bảo nhanh chân.

"Tiểu thư dạo này lạ lùng vô cùng"
Ayumi vừa đi vừa ngẫm nghĩ, trời chưa rạng ánh bình minh, gà có khi còn đang ngủ nướng thế mà lại bảo đi mua ba thứ lặt vặt ấy, bộ tiểu thư Shiho đang thèm ngọt sao? Rồi Ayumi cứ quay qua quay lại, suy nghĩ một hồi chán chê rồi cũng mua về đầy đủ cho nàng.

- Nô tì mua về rồi đây, tiểu thư! - Ayumi chạy vào phòng Shiho, trong khi cô nàng đang ngồi mày mò quyển chiến lược quân sự mà hôm qua nhờ Ayumi lỏm về ở thư viện sách của đại tướng Hattori, hảo bạn thân của quan phủ nhà ta- Nếu người cần ăn, nô tì đi làm ngay cho người!

- Thôi khỏi! - nàng gập quyển sách lại rồi đứng dậy, buông lời làm Ayumi đau lòng mà đứng chôn chân ở đó, miệng Ayumi mếu lại như muốn khóc. Nhưng nàng chỉ nhẹ cười rồi xoa đầu y - Ngươi nấu tệ quá Ayumi, lần này để ta tự quyết!

Ayumi hụt hẫng đứng trân trân ở đó, vừa được xoa đầu cái tưởng bở được khen, hoá ra lại vừa đấm vừa xoa thế kia ai chịu nổi. Nhưng lúc sau nghe tiểu thư bảo "đùa thôi"làm nàng thở phào nhẹ nhõm. Chứ nếu không bị chê kiểu này nàng thà về quê phụ thân sinh quách cho xong.

Nhưng nói qua cũng phải nói lại, nay vô cùng hiếm hoi vì tiểu thư Shiho tận tình xuống bếp nấu đồ ăn "cho nàng ta" ăn! Mà không hiểu sao Ayumi cạnh bên phụ tá cứ thấy nàng ta kì lạ, dù là chè nhưng lại rắc muối vào trong. Ayumi lấy hũ đường thì lại cố tình bảo "đây là đường ta đang rắc đường", không chỉ thế thôi hạt sen nàng ta nấu không thèm bỏ nhân, cái nhân xanh đắng ngắt ấy mà y tính cho vào miệng rồi ăn được hay sao? Yumi thì lúc nào cũng dậy trễ, còn mình Ayumi có thấy cũng đâu dám can ngăn, tiểu thư mà dỗi là coi như không ăn không uống rồi đập đồ mấy ngày liền, như thú vui tao nhã tới kinh điển vậy!

CAMELLIANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ