Chap 24

2.2K 42 9
                                    

- Park Ji Yeon! Sao cô dám...

- Unnie! Em... Em xin lỗi.

Ji Yeon đứng lên khuôn mặt biểu lộ sự sỡ hãi, dưới chân là những mảnh vỡ của khung ảnh mà tôi rất quý trọng. Tấm ảnh 3 chúng tôi vui vẻ bên nhau.

- Ai cho phép cô tự tiên lục lọi đồ đạc của người khác như vậy hả?

Tôi giận đến mờ mắt, đó là đồ đạc của tôi. Không ai được phép tùy tiện động vào. Và nhất là, làm hỏng nó.

- Em xin lỗi unnie. Em chỉ tò mò thôi. Em không cố ý làm vỡ khung ảnh của unnie. Em sẽ mua đền unnie 1 cái khác!

- Đền? Cô nghĩ chỉ cần mua 1 cái mới thay thế cái cũ là được sao?

- Sao vậy EJ, JY? Unnie nghe tiếng vật gì đó vỡ. 2 đứa to tiếng với nhau nữa! Sao vậy?

So Yeon unnie lo lắng nhìn chúng tôi, theo sau là quản gia Lee và Hwa.

- Không có gì ạ!

Ji Yeon lêm tiếng, xua tay.

- Em không may làm vỡ chút đồ thôi ạ! Không có gì đâu unnie!

- Ưh! Vậy dọn các mảnh vỡ đi! Cẩn thận không bị thương đó! Unnie về phòng đây!

- Vâng ạ! Unnie yên tâm!

Tôi không nói gì, cơn giận bị nén xuống chỉ trực chờ bùng nổ.

- Có cần em dọn giúp không EJ unnie! Lại là sự phiền phức mang tên Hwa Young.

- Không cần!

Tôi đóng sậo cửa lại, cơn giận bùng nổ.

- Cô có biết đó là thứ tôi quý trọng thế nào không? Cô nên nhớ tại sao cô lại ở đây. Chúng ta không có bất cứ liên quan gì nếu không vướng vào việc tráo linh hồn vớ vẩn này. Tôi chưa bao giờ quý cô cả, cô thật sự vô cùng phiền phức.

Tôi gần như hét lên. Nhìn mặt con bé sợ hãi và cam chịu, nhưng không làm tắt cơn giận của tôi. Tôi nhanh chóng bỏ ra ngoài, tôi cần hít thở chút không khí, để bình tĩnh lại. Nếu tiếp tục ở căn phòng đó tôi sẽ nổ tung mất. Tại sao lại là tôi? Tráo đổi linh hồn. Sao không phải là ai khác. Cuộc sống yên bình của tôi tại sao lại bị xáo trộn như vậy? Khó khăn lắm mới yên ổn sau sự việc đó. Bây giờ, điều duy nhất tôi nghĩ đến bây giờ là làm sao để quay lại thân xác của mình. Tôi đi lang thang, khônh biết nên đi đâu về đâu. Thả từng bước trên đường, tâm trạng tôi cũng nguôi ngoai dần. Dù sao, cũng đã khuya rồi. Tôi nên về nhà thì hơn. Trước giờ mình vốn rất bình tĩnh, vậy mà hôm nay lại nóng giận như vậy. Có lẽ, do cơ thể này chăng? Mình lại đổ thừa rồi. Về nhà thôi.

Vào phòng, tôi ngạc nhiên khi đèn vẫn sáng. Đã 11h đêm rồi, Ji Yeon còn chưa ngủ. Chẳng lẽ lại chờ tôi sao? Rón rén vào phòng. Đập vào mắt tôi là hình ảnh cô bé đang cặm cụi thay kính cho khung ảnh. Nói là vỡ nhưng chỉ có phần kính vỡ, còn lại xung quanh là gỗ, nên vẫn chỉnh sửa được.

- Unnie!

Phát hiện ra rồi sao? Ji Yeon vẫn chú tâm vào việc của mình, không quay lại nhìn tôi.

- Làm gì vậy?

- Em sửa lại khung ảnh này. Em xin lỗi unnie! Em thật sự không cố ý. Là em sai, em không nên tò mò chuyện riêng của unnie.

[Longfic Jijung SoRi] Only you in my mindNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ