Sự xuất hiện của Hoàng Cảnh Du quả thực nằm ngoài dự đoán, Lý Đổng ngoài mặt tỏ ra điềm tĩnh, nội tâm đã nộ khí xung thiên, nhặt con dao dưới chân lên, chỉ thẳng mặt Hoàng Cảnh Du, quát lớn, "Con mẹ nó, Vương Nhật Vũ mày lại dám gọi hỗ trợ! Quả nhiên là Vương bát đản!"
Bên này Vương Nhật Vũ lùi về sau lưng Hoàng Cảnh Du, một bên xoa xoa xương sườn bị đau một bên lớn giọng, "Vậy thì thế nào? Ít nhất lão đại nhà tao còn xuất hiện trợ giúp anh em, còn lão đại chúng mày? Cả ngày đều không thấy nửa cái bóng! Còn nữa, cái mày cầm trong tay cũng không phải trợ lực sao?"
"Đúng vậy, có giỏi thì hạ dao xuống!" Lâm đệ lập tức thuận nước đẩy thuyền, một bộ cực kỳ khiêu khích.
Lý Đổng nhíu chặt lông mày, hắn vừa kinh qua năng lực của Vương Nhật Vũ, không nghĩ tới nhãi ranh này thực lực chiến đấu không vừa, hiện tại nếu tiếp tục tay không giao đấu, khẳng định sẽ ít nhiều bẽ mặt. Thế nhưng Hoàng Cảnh Du cũng đã tới, trận hôm nay không thể cứ như vậy cho qua.
"Tôi thay Nhật Vũ. Lý Đổng cậu có thể dùng dao." Hoàng Cảnh Du nhàn nhạt lên tiếng với Lý Đổng, bộ dáng giống như bề trên ném cho đối thủ một sợi dây cứu trợ.
Xét về mặt thể lực, Hoàng Cảnh Du đương nhiên có lợi, thế nhưng trong tay Lý Đổng lại có vũ khí sắc bén, nếu như có thể tranh thủ thời gian làm Hoàng Cảnh Du bị thương, như vậy sức chiến đấu cũng sẽ giảm, Lý Đổng từ đó cũng sẽ có cơ hội chiến thắng.
"Lý ca, chúng ta không sợ hắn!"
"Lý ca, chúng ta có vũ khí trong tay, còn phải sợ kẻ nào sao!"
Người phía sau Lý Đổng nhao nhao thôi thúc, hắn vẻ mặt do dự nắm chặt cán dao, nghĩ đến cảnh tượng nếu như giành được chiến thắng sẽ có bao nhiêu vẻ vang, nghị lực liền tăng lên gấp đôi, mà anh em phía sau đã nói như vậy, hắn chỉ có thể cắn răng nói về phía Hoàng Cảnh Du, "Lên đi."
Vương Nhật Vũ cùng Lâm đệ không khỏi mừng thầm, ngoài mặt lại giả bộ ai oán, "Hừ, trận này cũng quá có lợi cho mày, xem như lão đại nhà tao ban ân huệ đi."
"Mày!" Lý Đổng bị chọc điên, lập tức nâng dao xông đến.
Trong nháy mắt Hoàng Cảnh Du liền tung cước về phía bắp tay to khoẻ của Lý Đổng, hắn lại không chút đau đớn vung dao về phía Hoàng Cảnh Du, thân thủ cường đại chắn ngang cả hành lang.
Hai người liên tục xuất đòn trí mạng, Hoàng Cảnh Du đấm một quyền mạnh mẽ lên mặt hắn liền bị một dao cứa lên cánh tay, máu đỏ lập tức thấm ướt áo tù xám trắng. Bất quá không đợi Lý Đổng đắc chí thêm một khắc, Hoàng Cảnh Du một tay đầm đìa máu giữ lấy cổ hắn, tay còn lại ngăn chặn cổ tay Lý Đổng đang cầm lưỡi dao sắc, đầu gối không ngừng nện vào bụng đối phương.
Không khí phảng phất càng thêm hỗn loạn, mùi máu tươi hoà cùng mùi ẩm thấp rỉ sắt khiến người buồn nôn, nhưng tất cả đều nín thở nhìn hai thân hình cao lớn ở giữa không ngừng vung quyền, thanh âm lực đạo nện vào da thịt vang lên rõ ràng.
"Arghhh!!" Lý Đổng gầm lên một tiếng đau đớn, trên mặt đã có vài vết bầm tím, ánh mắt đục ngầu bắt lấy cổ áo Hoàng Cảnh Du, trở tay thoát khỏi gọng kìm của đối phương.
YOU ARE READING
[Du Châu][Hoàn] Sủng Nhân
Fanfiction• Tác giả: Tiểu Bummie • Thể loại: Hoàng Cảnh Du x Hứa Ngụy Châu, 1x1, hắc đạo, chủ nhân x sủng nhân, ngọt sủng, có ngược, có H, HE