Vương Nhất Bác không an lòng để Tiêu Chiến đi tham dự đấu giá tranh của triển lãm lần này , nhưng y cứ cương quyết cự tuyệt đề nghị đưa đi đón về của hắn . Nên Vương Nhất Bác đành lưu luyến rời Tiêu Chiến, còn lần nữa hôn lên khoé môi y , thực sự bị y làm cho mê mệt rồi .
Tiêu Chiến cho dù là tham gia đấu giá tranh của triển lãm thuộc Quốc Tế vậy mà đến cách ăn mặc cũng giản dị như vậy . Giản dị không phô trương , phong cách đậm chất một loại thư sinh , xinh đẹp lại sạch sẽ . Dáng người chỗ nào cũng phát ra sự thu hút nhẹ nhàng khiến người ta muốn cẩn trọng nâng niu .
Vương Nhất Bác lệnh cho Kì Tử không cần đi theo , chỉ cần có người sát sao là được rồi . Bảo bối này của hắn , hắn sẽ không để ai động vào nữa!
Tiêu Chiến cau mày nhìn Vương Nhất Bác làm loạn trong phòng vẽ của mình , hắn ba hoa nói nhiều đến nỗi làm y đang uống nước cũng sặc luôn rồi , khó khăn hô hấp bình thường . Vương Nhất Bác lo lắng đến bên cạnh vuốt lưng cho Tiêu Chiến
" Cẩn thận "
" Cẩn cái đầu anh " Tiêu Chiến thoát được khỏi cơn ho sặc sụa, mới ngước lên cay nghiệt nghiến răng .
Thói cay nghiệt chửi bới này có chút quen ?
" Em nhất thiết phải nói anh thế sao?" Vương Nhất Bác bất mãn giả vờ chau mày , tổng tài lãnh đạm gì gì đấy vứt vào góc tường nơi giấy vò của Tiêu Chiến được rồi . Tiêu Chiến hất tay lên , vô tình lướt qua vết thương trên trán hắn.
" Ai ui đau quá " Vương Nhất Bác sờ lên vết thương trên trán , tiếp tục diễn cho Tiêu Chiến xem , ai ngờ y tin thật nhanh chóng đứng lên kiểm tra miệng vết thương .
" Sao không ? Anh cái đồ vô kỉ luật này !"
" Cái này..ừm vết thương này có phải hay không là chiến tích tình yêu ? Chiến Chiến?"Vương Nhất Bác hé lộ ánh mắt ngọt ngào , dịu dàng đến nỗi khi Tiêu Chiến đối mắt , y còn phải nhanh chóng thu hồi tầm mắt , cười ngại ngùng một tiếng , không quen vẫn là không quen !
Thấy y nở nụ cười , mà hắn cảm nhận nụ cười này cơ hồ đặc biệt rất đẹp , rất sáng , kiếp trước hắn không trân trọng y vậy để kiếp này hắn bù lại được không?
Cho dù bão tố ập đến hắn cũng chỉ muốn bảo vệ y , bên cạnh bồi y , yêu y.
Một kiếp một đời trầm luân bên nhau .
Tiêu Chiến ngồi lên xe Bentley mà Vương Nhất Bác đặc biệt sai bảo để đưa đón cho y , cầm theo tranh đặt vào ghế đằng sau ngồi , Vương Nhất Bác mọi lần có thể rời xa được nhanh chóng .
Nhưng sao lần này lại không nỡ xa đến thế ? Hay có điều bất trắc gì đằng trước không?
Cuối cùng hắn đành vứt ý nghĩ ấy ra đằng sau , mỉm cười ôm lấy Tiêu Chiến một lần nữa
" Chúc em thành công , anh đợi em "
" Cảm ơn anh "
Chiếc xe lao vút ra khỏi hoa viên tập đoàn , hoà nhập cùng giao thông đường phố đông đúc . Ở thành phố Thượng Hải chật chội xa hoa này , được một người như Tiêu Chiến mến mộ một thời gian dài , quả thực hắn rất lấy làm vui vẻ đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
博君一肖 | 𝙄𝙣 𝙩𝙝𝙚 𝙚𝙣𝙙
Fanfiction☞︎Cả đời này tôi luôn kiên định theo đuổi chủ nghĩa duy vật. Duy chỉ có em, tôi mới hi vọng sẽ có kiếp sau. ✍︎︎Tác giả : wxiaohyang • Nhân vật : Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến • Niên thượng( Công xưng anh với thụ ) • Thể loại : Hiện đại , Trọng sinh...