Chương 45 : Vương Nhất Bác hắn ghét Tiêu Chiến

2.4K 162 17
                                    

[ Ghét vì sao y quá tốt , ghét vì sao để hắn yêu y nhiều đến vậy , ghét vì sao thương y nhiều đến nỗi không nỡ rời đi , không nỡ bỏ đi ]
_ _ _ _ _ _ _

Tiêu Chiến đứng cuối hành lang , nghe từng chút đau tâm xót ruột , nghe từng câu lời không rõ của Kim, tiếng khóc nức nở của cô , nghe thấy cả tiếng trái tim vụn vỡ ở lồng ngực . Cả người tiều tuỵ không sức sống , y chậm chạp đưa con ngươi đục ngầu của mình lên cửa phòng cấp cứu đóng chặt kia , bản thân không rõ mình làm sao , lồng ngực phập phồng khó thở , bàn tay gầy gò đưa lên bên trái ngực ra sức muốn bóp lấy tim mình

Đau - -

Đau quá , sao đau quá - -

Thất thần nhìn ra cuối hành lang đầy đau thương đó , hốc mắt đỏ hoe không thể phủ nhận , cuối cùng như cốc nước tràn ly , giọt nước mắt đầu tiên như một hạt trân châu tinh khiết quý giá rơi ra từ khoé mắt chảy xuống gò má tinh xảo sau đó từng giọt nước mắt rơi xuống đọng dưới cằm rơi xuống sàn đất lạnh tanh .

Tách Tách

Ánh đèn hiu hắt ở cuối hành lang bệnh viện nơi cửa phòng cấp cứu , Tiêu Chiến không tưởng tượng nổi bây giờ mình đang như nào , dường như bình tĩnh không chịu nổi , trên gương mặt đột nhiên không nổi sóng không nổi gió , cứ như . . . bọn họ không liên can gì đến mình .

Sống 2 đời , khổ đau vẫn tiếp diễn , vậy còn sống làm gì nữa ?

Họ nói Vương Nhất Bác qua đời rồi , họ nói...nói chồng y qua đời rồi , nói người mà y dùng hết vốn liếng để yêu đã qua đời rồi .Tiêu Chiến khuỵ xuống dưới sàn , đầu gối cốp một tiếng đau đớn , nhưng y không cảm nhận được cơn đau này , cái y đau nhất vẫn chỉ là con tim đỏ đầy máu ấy , đầu tóc rối mù , ánh mắt mù mịt bất lực , hai tay buông thõng xuống , nước mắt tràn đầy mặt liên tục nhỏ dưới đất .

Hành lang âm u đáng sợ , tiếng cốp ở cuối dãy hàng lang , tiếng khóc thương tâm dần dập tắt , tất cả hướng mắt về nơi Tiêu Chiến đang mệt mỏi quỳ dưới bóng tối kia , Vương Hạo Hiên vẫn ôm Kim trong lòng , bàn tay lớn đặt ở bả vai cô dần tuột xuống . Tiêu Chiến thất thần nhìn xuống đất , thế giới trong chốc lát sụp đổ , đầu óc quay cuồng , hắn hứa yêu y , hắn hứa bồi y , hứa nấu cơm dọn nhà cho y , hứa rất nhiều thứ , sao còn nằm đó ? Lại là thất hứa sao ? Lời nói hắn nói đều không đáng tin, y phải đòi hắn , đòi hắn phải làm bằng được những thứ hắn hứa kia !

Tiêu Chiến ngẩng đầu , lững thững đi thẳng vào bên trong phòng cấp cứu , bứớc ngang qua đám người bên ngoài kia , bác sỹ và nhân viên y tế đang tháo dây rợ trên người Vương Nhất Bác , hắn nằm trơ trọi lạnh lẽo trên bàn phẫu thuật . Trên mặt không khởi sắc , đến tim cũng không đập , thiết bị theo dõi nhịp đập vang lên tiếng tít liên hồi , quần áo dính đầy máu , không rõ được hắn mặc áo sơ mi màu gì , nhếch nhác vô cùng . Y nắm lấy tay hắn , máu ở bàn tay đã sớm khô, nhân viên y tế rời khỏi phòng phẫu thuật để lại không gian riêng cho hai người .

" Nhất Bác "

Mãi một lúc sau , Tiêu Chiến mới lên tiếng , giọng nói khàn khàn , thê lương đến tận cùng đau thương . Rõ ràng đang trên đường về nhà , y còn đang đợi hắn trở về , trở về còn nghe tin vui kia .

博君一肖 | 𝙄𝙣 𝙩𝙝𝙚 𝙚𝙣𝙙Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ