60. Chân tướng

2.4K 218 20
                                    

Lục Minh Nguyệt chết rồi, tính cả hai mắt đều bị chọc mù, có thể đoán được trước khi nàng chết, nơi đây đã xảy ra một trận quần chiến đáng sợ thế nào.

Nhưng chính là bởi vì Lục Minh Nguyệt chết, hết thảy trở thành không có lời giải.

Sở Thính Vũ nghe thấy nguyên chủ tỉnh táo nói: "Bởi vì Lục Minh Nguyệt đáng chết."

Đường Mộ Tri sửng sốt, thoáng chốc cảm thấy trước mắt tình cảnh hoang đường buồn cười, như vậy mưa lớn rõ ràng vang ở bên tai, tiếng sấm rung trời nói cho nàng biết nhân từ nương tay bất quá là nàng đối với Sở Thính Vũ si tâm vọng tưởng.

Sở Thính Vũ, một người từ nhỏ đến lớn đối với nàng cực kỳ lạnh lùng hà khắc, thậm chí vì cướp đoạt nội đan của nàng mà không chút lưu tình một chưởng đẩy nàng xuống thác nước, lại sẽ đối đãi như thế nào với tiểu sư muội? !

Giết tiểu sư muội, chẳng qua là toàn bằng tâm tính tuỳ hứng.

Là nàng nghĩ lầm rồi, người mà ngay cả đồ đệ của mình còn có thể tự tay giết chết, Đường Mộ Tri không nên ôm bất kỳ hy vọng gì đối với con người này.

Nhưng tiểu sư muội... Là ánh sáng duy nhất trong sinh mệnh của nàng, bao nhiêu lần nàng bởi vì bị thương thất lạc, thống khổ rơi lệ, bên người chỉ có Lục Minh Nguyệt cùng nàng, hôm nay...lại bị Sở Thính Vũ một câu hời hợt "Đáng chết" mà rời bỏ trần thế, Đường Mộ Tri sao có thể không hận.

Người mà nàng nghĩ muốn dùng cả đời làm bạn cùng bảo hộ, hôm nay chết rồi, nàng thậm chí không được gặp cuối cùng một mặt, đợi đến khi nàng chạy tới, nơi đây chỉ có một cái xác nằm im không tức giận, mà kẻ giết người lại đang đứng trước mặt nàng, lạnh lùng như băng.

Đường Mộ Tri trong đầu hỗn loạn, yết hầu khô khốc, khó khăn nói ra: "Sở Thính Vũ... Ta thật muốn moi tim của ngươi ra nhìn xem, có phải thật sự máu lạnh đến như vậy."

"Ngươi tới thử xem." Nguyên chủ thân trường ngọc lập, như một nhành trúc tinh tế trong mưa to như trút nước, nàng bộ dáng thản nhiên nói: "Lục Minh Nguyệt chết chưa hết tội, nàng căn bản không xứng đáng..."

"Ai nói nàng không xứng đáng ? !" Đường Mộ Tri nghe được câu này, trong nháy mắt siết chặt ngón tay, con ngươi bừng bừng lửa giận, tay chỉ, nàng đã không còn khống chế được tâm tình: "Từ nhỏ đến lớn, chỉ có sư muội tốt với ta, Sở Thính Vũ, ngươi đã giết nàng! Nàng cũng là đồ đệ của ngươi a! Ngươi vì cái gì tàn nhẫn như vậy, vì cái gì! ! !".

Nguyên chủ cười lạnh một tiếng: "Thật quá ngu xuẩn. Thiên hạ nhốn nháo, đều là lợi hướng, có khi người đối với ngươi tốt nhất mới chính là người muốn tính mệnh của ngươi nhất."

Đường Mộ Tri nghe được câu này giận run người, lại bật cười, Sở Thính Vũ trông thấy mắt nàng hiện lên một tia âm tàn, nàng nói với nguyên chủ: "Ha ha ha ha ha ...! Tốt, tốt! Sở Thính Vũ, ngươi lúc trước đoạt nội đan của ta, hiện tại lại giết người mà ta quan tâm nhất, tiểu sư muội chết rồi, mục đích của ngươi đạt được rồi có phải hay không? !"

Nguyên chủ nói: "Lục Minh Nguyệt, là ta lúc đầu mắt bị mù mới thu nàng làm đồ đệ."

Nàng là biết rõ!
Nguyên chủ biết rõ Lục Minh Nguyệt thân phận.

【BHQT-Dễ Đọc】Xuyên thành vai ác sư tôn của nữ chủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ