Chị đã có con với hắn, cái thai còn là vì hắn mà động nên mới phải vào viện. Hắn đã mang chị đi rồi hủy hoại cuộc đời của chị, Chaeyoung không nhịn được đã cùng hắn đánh nhau một trận dữ dội.
Đến khi bác sĩ người bê bết máu hớt hãi chạy ra từ phòng cấp cứu, báo với mọi người đang chờ đợi bên ngoài rằng...chị muốn gặp một người tên Park Chaeyoung. Chính là em, ...Chaeyoung xô hắn bước nhanh theo người bác sĩ ấy vào trong.
Nhìn Hyeri xanh xao gầy gò đến đáng sợ, trong lòng Chaeyoung đau khổ khôn thôi. Nước mắt em cũng không kềm được mà rơi lã chã trên gương mặt tái nhợt của mình, tay Chaeyoung run run bước đến sờ lên tóc chị, chị dù hô hấp khó khăn nhưng vẫn mỉm cười nhìn em.
-Em về rồi, em về vơi chị rồi đây.. đừng sợ chị sẽ không sao..._ Chaeyoung nắm chặt tay chị ,giọng lạc đi nói.
Hyeri mỉm cười ,nụ cười vẫn tươi sáng trên gương mặt hốc hác của mình, giọng chị nhạt đi không thể nghe rõ. Cánh tay gầy guộc chi chít nhưng vết bần đậm nhạt, chồng chéo không nhận ra là mới hay cũ.
-Chaeyoung em .. giúp chị! Thằng bé... nó là thứ duy nhất mà chị.. muốn giữ ..Hãy yêu thương... và... bảo vệ nó!
-Được được,... nhưng chị phải cùng em! Chị đừng... chị không ...tỉnh lại đi, đừng ngủ Hyeri.. Hyeri...
Nhưng người kia đã không còn ở đó nữa, cánh tay của chị trượt khỏi em rơi xuống trong vô lực. Khóe mắt Hyeri còn động lại giọt nước ,tiếng khóc của Chaeyoung thật thê lương khiến những người bác sĩ đứng cạnh đó cũng không kềm được xúc động.
Chaeyoung đang quỳ bên cạnh chị bỗng nhiên tức giận phóng đến nắm lấy áo một vị bác sĩ hét vào mặt ông ta, sự kích động của em khiến mọi người hoảng sợ:
-Tại sao? các người không phải là bác sĩ sao... phải cứu chị ấy chứ!! Các người đã làm gì sao lại đứng nhìn bệnh nhân chết vậy hả?? tại sao không cứu chị ấy...
-Cô Park bình tĩnh,.. bình tĩnh lại đi!! Cô Hwang nhập viện sức khỏe đã rất yếu rồi, thai nhi lại có hiện tượng sinh non nên...
Một người y tá bước đến tiếp lời:
-Cô ấy quá yếu, trong quá trình còn bị xuất huyết ... cô ấy đã chọn đứa bé! Cô Park... cô ấy đã tin tưởng cô, thằng bé sao này nhờ đến cô yêu thương nó cô Hwang trên thiên đàng cũng sẽ bớt đau khổ...
Chaeyoung nghe những câu này lòng càng đau như hàng vạn nhát dao đâm vào, Hyeri sao phải chịu những giày vò như thế. Bác si lại vỗ vai em an ủi:
-Cô Park đừng đau lòng, thằng bé sinh non nên đã được đưa đến nhà sinh chăm sóc đặc biệt.. Cô có thể chờ 10' Tôi sẽ đưa cô đến thăm thằng bé...
Chaeyoung bước lại gần cái sát lạnh đặt nụ hôn cuối cùng dành cho chị, đau lòng kéo tấm vãi trắng đắp lại mặt chị gái rồi thẩn thờ bước ra ngoài. Vô thần ngồi xuống cái ghế bên ngoài phòng cấp cứu.
Đột nhiên bật cười, có phải đau quá nên điên rồi không? Cười vì sự cô dụng của bản thân. 10' sau em và vị bác sĩ kia đứng trước tấm kính nhìn vào bên trong, đó là lần đầu tiên em nhìn thấy Ronnie. Đã có lúc em căm hận thằng bé vì dòng máu của tên khốn kia đang chảy trong người nó nhưng... cũng là giọt máu của chị.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chaennie] Gia Đình Nhỏ bé của Ronnie
Romance-Đi học gì mà bình yên quá vậy con trai? Chơi bời đồ nhiều lên, con trai phải quậy phá chứ... -Mama.... Người nói gì con không hiểu? -Ý... Ý Mama nói là học cũng quan trọng nhưng mà sau lâu lâu phải thấy bị mời phụ huynh chứ? -Thôi đến giờ Mama đi l...