Chương 32

167 19 1
                                    

Nhưng Karma bỗng nhiên khựng lại, suy nghĩ một lát rồi quyết định không ký nữa. 

Dù sao thì đây cũng là lỗi sai đầu tiên của Nagisa, trước mắt cứ để em ấy tự nhận lỗi rồi anh ký cũng chẳng muộn. 

Karma là một người lính nên anh biết đức tính nhận sai sửa sai là rất cần thiết, bởi vì nếu như rơi vào trường hợp hoạt động nhóm với người khác mà cứ đổ lỗi qua lại thì có khác nào lục đục nội bộ đâu. 

Hơn nữa, yếu tố trong thuận ngoài hòa chính là điểm mạnh lớn nhất trên bàn đàm phán nếu chiến thắng, để khi mà địch thấy ta như vậy thì chúng sẽ chùn chân không dám nghĩ tới phương án làm nội bộ ta mất đoàn kết nữa.

Và cũng là vì một lý do nữa. 

Chắc chắn sau này sẽ có lúc anh không đi cùng cậu nhắc nhở cậu, thì Karma mong Nagisa mạnh mẽ đứng lên và tự khắc phục điểm yếu của bản thân mình, nhớ lại những lời dạy bảo của anh mà lên tinh thần, tiếp tục nối bước chân anh trên con đường giành lại độc lập cho đất nước. 

 Anh biết có thể anh đã nghĩ quá xa, anh vẫn còn rất trẻ và còn cuộc đời dài đằng đẵng, nhưng mà đời thì đâu ai biết được chữ "ngờ". Anh là một quân nhân sống vì dân vì nước, mặc dù không ra chiến trường nhưng anh cũng sẽ phải chết, ít nhất là vì cho dân tộc. 

Thế nên là từ khi còn ở trong trứng nước, Karma đã dạy dỗ Nagisa rất chu đáo và cẩn thận. 

Anh muốn cậu nhận ra những lý tưởng cao đẹp ở đời hơn là những suy nghĩ tiêu cực về tất cả mọi thứ. Anh không muốn cậu giống như "Đại nguyên soái" tiền nhiệm, thấy mình bị lợi dụng bởi trọng trách hơn là tự hào vì được giao tránh nhiệm rồi dẫn tới suy nghĩ "bán nước cầu vinh". 

Anh không muốn cậu như thế sau khi anh mất. 

Karma nhìn ra được năng lực của Nagisa và anh sẽ mài dũa nó thành một viên đá sáng bền biết tự mình tỏa sáng chứ không phải một viên kim cương đẹp mà chỉ để nhìn ngắm. 

Người ngoài đều nói Karma quá nghĩ nhiều về tất cả mọi thứ, nhưng họ đâu biết được rằng làm một quân nhân, hơn hết nữa là Đại nguyên soái chỉ huy lực lượng quân đội Nhật Bản thì phải có tầm nhìn rộng đến biết chừng nào. 

Karma được rèn luyện nó từ khi còn rất nhỏ và sau khi Nagisa đến, anh đã truyền lại nó cho cậu.

Karma lo xa vậy đấy, và quyết định của anh thì không ai có thể rung chuyển được đâu. 

'Cốc, cốc.' 

-"Chuyện gì?" 

Ở bên ngoài cửa bỗng có tiếng gõ làm đứt mạch suy nghĩ của anh, Karma bỏ bút xuống và đóng nắp lại, kẹp hai tờ giấy gọn gàng vào một tập hồ sơ màu gỗ đã phai rồi cất vào ngăn tủ. 

Xong hết tất cả, anh rút ngẫu nhiên một tập ở trong chồng hồ sơ được gửi từ khắp mọi nơi trong lãnh thổ, giả vờ là đang làm việc. Anh mời người đứng ngoài cửa vào. 

Cánh cửa phòng nặng nề mở ra, lấp ló sau đấy là bóng dáng nhỏ bé của ai kia, Đại úy Shiota giọng bé tí teo nói: 

-"Đại...Ngài Karma, tôi có thể làm phiền ngài một chút không?" 

[Kar-Nagi] [Fanfic] Chuyện tình Đại ÚyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ