XXXII

675 51 5
                                    

SƯ TỬ PHẢI LÒNG THỎ CON
Chap 32

Về đến nhà (phòng làm việc của Vương Tổng) Tiêu Chiến vào phòng tắm xong đang ngồi sấy tóc. Nhất Bác từ phòng tắm ra, tay chân run run còng lưng nhón gót đi về phía anh. Cậu lên giường quấn chung chăn với anh vừa hỏi.

-" Anh có muốn em lấy Tiêu Thị làm sính lễ không?"

Anh ngừng hẳn lại, quay lại nhìn Cún Con bảo :" em đừng đùa, anh không thích. Tiêu Thị cứ xem như anh trả hiếu cho ông ta đi. Vả lại mẹ anh còn ở đó, đừng làm bà ấy buồn"

Nhất Bác ôm lấy eo anh :" được thôi, em cũng phải làm rể tốt chứ. Thôi giờ em lấy thân em làm sính lễ trước nha" cậu cười nói, đá lông nheo nhìn anh.

Mặt anh bổng nóng rần rần, đo đỏ lên. Anh quay lại kéo tóc cậu

-" Đầu còn ướt nhèm thế này, chui vào làm anh lạnh chết à?"

Cậu cười, ngoan ngoan ngồi cho anh sấy tóc vừa nói :" không, đảm bảo tý nữa em sẽ làm cho anh đổ mồ hôi cho mà xem."

Anh ấn đầu cậu như cách dọa yêu trị thương. Cậu mỉm cười giữ tay anh lại, lấy chiếc máy sấy ra tắt, để tủ đầu giường. Rồi quay lại ôm anh ngủ.
.
.
Vài tuần sau, khi mọi thứ vẫn đang êm đềm. Tiêu Dã bỗng gọi cho anh. Cuộc gọi hôm nay lạ lắm.

-" Alo, có chuyện gì?" Anh hừ giọng bắt máy.

- một nụ cười dã, cô trả lời:" chào anh trai, hạnh phúc bao lâu rồi nhỉ?"

- anh thấy lạ, nhưng chẳng muốn nói chuyện với người em gái này, anh có ý cắt cuộc gọi liền nói :" Chuyện gì nói nhanh, tôi đang bận".

-Tiêu Dã vẫn có thể doạ người qua điện thoại, cô nói :" bận bằng mẹ anh sao? So ra, cậu ta quên nguòi mẹ này rồi".
Giọng nói xa dần nhỏ dần.

Anh giật mình, hốt hoảng :" Tiêu Dã, cô muốn làm gì hả?"

-" sân thượng Tiêu Thị. Anh chỉ có 30 phút để chứng kiến thôi". Tít tít... đó là câu cuối cùng của cuộc thoại.

Anh gấp gáp gọi cho chồng mình :" Lão Công, mẹ anh xảy ra chuyện trưa naanh không nấu cơm đâu nha, anh đi vội".

Nhất Bác quan tâm hỏi :" mẹ xảy ra chuyện gì? Anh ở đâu em về đón".

- cậu vừa chạy vừa trả lời :" em đang đón xe, anh đến thẳng Tiêu Thị đi".

-" Được" cậu tắt mấy vội vã rời đi, lái xe đến Tiêu Thị. Trên đường tới, cậu gọi cho bố Tiêu Chiến với suy nghĩ biết tình hình và kéo thêm thời gian nếu nguy cấp. Nhưng e là đã thất vọng rồi

-" Alo, Chào bố Tiêu. Con là Vương Nhất Bác, chắc bố biết".

Ông Tiêu vẻ thản nhiên, vẫn bận rộn trong công việc. Ông trả lời :" À, là Nhất Bác sao? Có chuyện gì à?".

-" con hỏi bố câu đó mới đúng. Đang yên đang lành các người lại muốn dậy sóng là sao? Tôi đã không đá đụng đến Tiêu Thị, thị trường trong nước tôi cũng để chỗ cho các người. Các người thấy không đủ muốn mất luôn cái Tiêu Thị đấy à?". Giọng cậu dần dần nổi lửa.

Ông Tiêu như chẳng hề biết gì, ông vẫn hỏi cách ngạc nhiên :" Cậu Vương đang nói gì vậy? Tôi đã làm gì cậu đâu chứ?".

[BJYX]Sư Tử Phải Lòng Thỏ ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ