XX

1K 65 7
                                    

SƯ TỬ PHẢI LÒNG THỎ CON
Chap 20

       Ở một phóc khác của buổi tiệc tàn, khi Mỹ Hợp đang cố dùng cồn để trút giận, phía sau có người lên tiếng.

-" Thế nào? Chỉ một chút đã đau khổ vậy sao?"

Mỹ Hợp quay lại, khuôn mặt đỏ hao không biết vì rượu hay khóc :" Cô là ai?"

    Một nụ cười gian khích trên gương mặt cô gái trẻ, cô đưa tấm danh thiếp cho Mỹ Hợp, vừa nói :" Tôi là cứu tinh của cô đấy!".

    Mỹ Hợp ném thẳng tấm danh thiếp vào mặt cô ta :

-" cứu tinh. Hừ.. đến xem tôi đau khổ thế nào thì có. Nhà họ Tiêu các người có gì tốt đẹp chứ?"

   -nhặt tấm danh thiếp lên, đặt vào trong tay Mỹ Hợp
-"đừng vội vứt như thế" cúi người ghé sát tai Mỹ Hợp :" cô cứ nghĩ đi, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn" nói rồi cô ta quay đi để lại thêm một lời nhắn :" nghĩ kĩ rồi đến tìm tôi".

    Mỹ Hợp quay nhìn theo cô ta rồi nhìn lại tấm danh thiếp in to rõ tên Tiêu Dã cùng với các thông tin cần có.

    Cô rời khỏi bàn rượu, ra về với nhiều suy nghĩ, toan tính trong đầu.

      Sáng hôm sau, cô chủ động liên lạc với Tiêu Dã.
-" thỏa thuận thế nào?" Mỹ Hợp hỏi.

- Tiêu Dã giọng thế người chủ động :" sao? Nghĩ kĩ rồi à? Thỏa thuận gì chứ? Là giúp đỡ nhau loại trừ kẻ địch".

-" cô cũng muốn Nhất Bác?"

-" không, chỉ là ghét con nhỏ đó thôi, Nhất Bác là của em. Loại con nhỏ đó là được phần của chị. Ok".

-" được"

-" về nước gặp nhau nói sau nhé, bye bye cưng" Tiêu Dã nói xong tắt maý.

Vừa lúc đó, Ông Tiêu đi vào.

-" còn chuẩn bị hành lí đi, chiều chúng ta bay về nước".

    Tiêu Dã quay về với dáng vẻ cô gái ngoan của ông, vui vẻ túm lấy tay ông đung đưa :" vâng, bố cũng nghĩ ngơi cho tốt đi ạ. Đi máy bay ảnh hưởng áp suất bố sẽ mệt đấy".

    Ông cười khà khà nhéo mũi con gái :" kkk.. chỉ có con gái bố hiểu bố nhất".

   Nói rồi ông về phòng của mình.

   Tiêu Dã nằm xuống giường, nhếch môi cười miệt giả. Cô ngay khi gặp Tiêu Anh đã nảy sinh nghi ngờ. Thêm vụ tóc giả khiến cô càng thêm chắc chắn. Mặc dù vẫn còn phần trăm nào đó không phải là Tiêu Chiến, nhưng thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. Chiếc ghế chủ tịch cô vẫn chưa ngồi vững chắc, phương chi một tên họ Tiêu lại thân mật với Vương Thị nhưng vậy. Có Vương Thị chống lưng, cô khó lòng yên thân. Thế nên cô bắt đầu chăng chân phá tan cuộc sống của Tiêu Anh.
.
.
.
.
     Cũng buổi sáng hôm ấy, Tiêu Chiến thức dây, ngắm những tia nắng mặt trời dọi qua khung cửa sổ. Anh chưa muốn dậy, cơn đau dưới thân truyền tới khiến anh lười biếng gối đầu trên một cánh tay phải của Nhất Bác. Nhất Bác thức dậy nghĩ anh chưa dậy, cậu hôn lên tóc phía sau của anh, cố gắn không nhích tay anh đang gối, vơ tay còn lại lấy chiếc hộp nhỏ trên bàn, vòng đến trước mặt anh mở ra.

[BJYX]Sư Tử Phải Lòng Thỏ ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ