XI. KHI CÓ SẾP TỔNG CHỐNG LƯNG

926 70 9
                                    

SƯ TỬ PHẢI LÒNG THỎ CON
Chap 11

Nhận được sự giúp đỡ của sếp Vương, anh vui mừng khôn xiết, mặt mũi như muốn vểnh lên tận trời. Nhấn loa ngoài rồi nói :" làm phiền ngài nói lại lẫn nữa ạ"

Nhất Bác theo dõi bằng camera nên dễ dàng phối hợp. Nhìn cách giải quyết vấn để của Tiêu Chiến cậu không thể nhìn cười. Vẫn giúp cho trót, cậu nói chữ "Tiêu Anh" thật nhẹ nhàng, đổi sang lạnh lùng "tiễn khách"

Cô gái tức giận chưa nghĩ được câu nào nói cho oai để rút lui, Tiêu Chiến đã cười đắc ý chọc tức cô thấy rõ.

-" haha... tôi không biết cô là ai. Muốn mở cửa cũng không được phép vào rồi. Rất tiếc" anh cuối đầu đưa tay rẽ một bên:" Tiễn"

Cô gái tức giận đánh tay đá chân bỏ đi, xuýt ngã vì gót quá cao. Được vài bước Tiêu Chiến nhướng cổ nói vọng theo :" lần sau có đến mang dép thấy thôi, nhớ mang theo cái thùng rác nữa nhé! Hẹn ngày không gặp lại" vẫy tay tạm biệt xong, anh vui vẻ mở cửa chạy vào phòng sếp của mình. Miệng cười tươi rạng rỡ, đúng kiểu chiến thắng tình địch. Anh đi vào tiến thẳng đến bàn chủ tịch nhìn cậu cười nói:.

-" Cố ý bảo tôi ra là để tiễn khách sao?"

Nhất Bác cười nhẹ như cánh hoa rơi, không nói.

Tiêu Chiến chớp mắt chậm rãi, nhìn cậu, mặt méo mó hỏi

-" Cô gái lúc nảy là bạn gái cậu sao?" Nét mặt mang một chút buồn, giọng nói ủy khuất.

Nhất Bác ngước nhìn gương mặt ấy không kiềm được bật cười, lố sáu chiếc răng trắng tinh, đôi gò má nhô lên trông đáng yêu cực kỳ.

Tiêu Chiến lại càng rõ vẻ giận dỗi:" cười gì chứ? Sau này tự cậu giải quyết. Tôi không tiếp loại người như cô ta, càng không muốn mang danh tiểu tam"

Nhất Bác chỉ biết nhìn vẻ đáng yêu anh lúc giận mà cười. Định nói là " sau này gặp cô ta sẽ cho anh tự quyết" chợt nhớ anh đang giả gái nên không phát ra lời. Tiêu Chiến không hiểu sao vẫn không kiềm chế mà nổi lên tức giận.

-" cậu còn cười được sao? Tôi chẳng hiểu nổi. Cho là cậu còn nhỏ, nhất thời bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của các cô gái trẻ đi. Nhưng cậu nhỏ nè, tôi khuyên cậu nên lựa chọn bạn gái theo tính cách chững chạc một chút. Phải xứng đáng với danh là phu nhân của tập đoàn Vương Thị. Nhìn cô ta đi, thật mất mặt..."

Nhất Bác mỉm cười :" Cô được không?" Nhất Bác nói xen vào, Tiêu Anh chưa kịp nghe, chưa suy nghĩ gật đầu trả lời "được".

Trả lời xong mới nghe dư âm, đơ người nhìn cậu hỏi :" nhóc mới nói gì vậy?"

Nhất Bác mỉm cười, nhớm mắt lên ghẹo anh :" nhớ lại đi".

- Tiêu Chiến chợt nhận ra mình bị dắt mũi, nhe răng thỏ dọa :" haxxxxxi... cậu dám ghẹo tôi sao?"

Nói rồi quét bụi tới tấp vào người cậu.

Nhất Bác vừa cười vừa phủi bụi, la lên :" này...này.. muốn trừ lương sao?"

Tiêu Anh đập chiếc chổi nằm cố định trên bàn, hất mặt vừa đi vào phòng nghỉ của cậu vừa nói :" có ngon trừ hết tháng này đi, tiền tôi không thiếu". Nói rồi thẳng tắp một đường phi lên chiếc giường trong tẩm thất của Nhất Bác ôm gối đánh giấc.

[BJYX]Sư Tử Phải Lòng Thỏ ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ