XV.

915 66 18
                                    

SƯ TỬ PHẢI LÒNG THỎ CON
Chap 15

Sáng hôm sau, Nhất Bác đã dậy sớm tự mình pha cafe. Lúc Tiêu Chiến chớm tỉnh, đôi mắt còn lưu luyến chưa mở, bỗng dưng thấy bất an. Đưa tay vỗ vỗ xung quanh tìm người. Đến khi thật sự không chạm được, anh giật phắt dậy nhìn căn phòng hốt hoảng:

-" người đâu? Đi rồi sao? Còn không kịp tạm biệt mình. Gấp vậy sao?".

Vừa buồn, thấy vọng rời giường đi vệ sinh các nhân. Nhưng Vừa mở cửa Nhất Bác cùng lúc đi vào, xoa đầu anh nói.

-" dậy rồi sao?"

Đẩy tay ra, Tiêu Chiến tươi mặt hẳn :" chưa đi sao? Tưởng bay sớm"

Nhất Bác không nói, im lặng mang ly cafe đặt ở bạn trong phòng nghỉ. Tiêu Chiến vệ sinh xong vào bưng uống mà không cần hỏi ý, anh hỏi câu khác

-" cậu qua đó một mình sao?"

Nhất Bác gật đầu.

-" không mang theo thư ký trợ lý gì sao?

Cậu nhấm cafe xong trả lời:" không cần phiền phức đến vậy"

Tiêu Chiến như bị hụt hứng, không hỏi nữa. Anh muốn đi cùng, chỉ là không biết cách. Thế đành phải xa ai kia một tuần rồi, nghĩ đến mà buồn.

Sau khi cả hai cùng ăn sáng, Tiêu Chiến đưa Nhất Bác ra sân bay. Vừa lúc lại gặp Kỳ Mỹ Hợp ở đâu đũng đỉnh đi tới, giọng ẻo lả

-" hôm nay anh cũng đi sao? Chúng ta đi cùng nhé!".

Nhất Bác liếc nhìn sang gương mặt của Tiêu Chiến trả lời :" không cần".

Ả vẫn cố gắn, tiến gần hơn :" dù sao chúng ta cũng phải đi chung một đường mà, đi có cặp sẽ vui hơn".
Nhất Bác lại né sang một bên, kéo Tiêu Chiến vào lòng nói:" Có cặp rồi, cô thừa"

Nói rồi xoay người đưa Tiêu Chiến đi vào hàng ghế chờ bay. Tiêu Chiến vừa vui lại vừa lo lắng, hỏi:
-" ưm... tôi được đi sao?"

Nhất Bác ghé sát tai trả lời :" không muốn sao?"
Tiêu Chiến:" tôi không mang theo gì cả, làm sao lên máy bay? Vả lại cậu chỉ dùng tôi đối phó với cô ta thôi".

Nhất Bác càng kéo sát Tiêu Chiến vào mình, nói:" không cần nghĩ nhiều, chuẩn bị cả rồi".

Tiêu Chiến không biết, Nhưng Nhất Bác thì biết rõ. Lần này cậu về nước là vị buổi tiệc ngày 5 tháng 8- là sinh nhật của cậu. Nhưng vốn cậu không muốn tổ chức, gia đình tổ chức tiệc nhưng ông ngoại vẫn được xem là người quan trọng nhất trong bữa tiệc, theo ý của cậu. Đã có một cuộc gọi, và cậu nói với bố mình mà sẽ đưa con dâu về nhân dịp tiệc Vương Thị năm nay. Ý định ra mắt Tiêu Chiến với gia đình đã được Nhất Bác chuẩn bị chu đáo.

Khi đã lên maý bay, Tiêu Chiến cảm thấy chán, liền rũ người ghé sát tai cậu.

-"Có gì ăn không?"

Nhất Bác im lặng, chỉ cười không nói gì.

Tiêu Chiến nhàm chán quạo ra mặt, quay đi không nhìn mặt cậu. Nhất Bác rút trong túi ra một cây kẹo mút vị sữa đưa trước mặt anh nói:

[BJYX]Sư Tử Phải Lòng Thỏ ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ