Chương 85: Vết tích để lại
Khí hậu ở nơi này thật kỳ lạ.
Đang lúc màn đêm xinh thẫm che đi ánh mặt trời chói chang lóa mắt, từng lớp từng lớp mây trôi cuồn cuộn kéo đến, nhiệt độ không khí nóng cháy hầu như trong nháy mắt đột nhiên lạnh đi. Núi lửa trơ trụi lúc này an tĩnh lại, dưới cái lạnh giá ban đêm phả ra khói trắng "xì xì".
Đồng Ảnh từ lâu đã thích ứng sự chêch lệch nhiệt độ lớn giữa ngày và đêm, một mình yên lặng đi ở phía sau hàng ngũ.
Lúc này, Đồng Ảnh nghe được âm thanh nói chuyện ở phía trước, y nghiêng lỗ tai lắng nghe.
"Tiểu Ngữ, nghỉ một chút, được không?"
Cố Thính Ngữ hai tay nắm chặt nhau, sắc mặt tái nhợt, tư thế bước đi có chút tập tễnh, nhưng lúc này hắn lại nói: "Ta không mệt."
Đồng Ảnh nhíu mi.
Thanh Tước cởi áo của mình khoác lên thân thể mỏng manh đang run rẩy, động tác ôn nhu, ngữ khí không cho phép cự tuyệt, "Mặc vào."
Cố Thính Ngữ gục đầu xuống, trong mắt hiện lên một tia do dự. Thanh Tước dường như nhìn thấu được hắn đang âm ỷ lo lắng, thở dài một hơi, không nhiều lời cẩn thận tỉ mỉ buộc nút lại cho Cố Thính Ngữ.
Đồng Ảnh nhìn hết trong mắt, nói vậy nhân loại này sẽ không công khai tiếp nhận người khác đối hắn tốt. Dù cho đã là người yêu bên mình, cũng sẽ không phải ở bất cứ chỗ nào mà yêu thương quấn quít, người càng để ý, dường như rất để ý đến việc trở thành ràng buộc của người khác.
Người này… thực sự là không được tự nhiên. Vì vậy ở trong lòng liền vì hắn mà tăng thêm một nét.
Đồng Ảnh ở trong lòng yên lặng phát thảo chân dung của Cố Thính Ngữ, bên trái một nét, bên phải một nét, trong bất tri bất giác, hình ảnh người kia đã sống động khắc sâu vào bên dưới đáy lòng.
Vô thức xoa xoa cổ mình, hồi tưởng lại nhiệt độ nước mắt của người kia. Đồng Ảnh liếm liếm môi, đôi mắt hơi híp lại, con ngươi hỏa hồng trong bóng đêm bao trùm lại càng u ám hơn.
Y nhìn kỹ Cố Thính Ngữ, xúc cảm buổi sáng cách một lớp quần áo quấy nhiễu trong lòng đến ngứa ngáy. Ngực nghĩ không biết cởi bỏ y phục ôm lấy sẽ có cảm giác gì…
Hàn quang sắc bén hướng Đồng Ảnh phóng tới, Đồng Ảnh bất giác rùng mình một cái. Quay lại tìm tầm mắt kia, rõ ràng là vẻ mặt băng lãnh như núi băng của Trọc Âm, y gắt gao trừng mắt Đồng Ảnh, tay phải bá đạo nắm lấy Cố Thính Ngữ.
Xực ~ đúng là cái tên làm cho người khác đáng ghét, gà mái bảo vệ con cũng không hung hăng bằng ngươi.
Đồng Ảnh thu hồi ánh mắt, không hề cảm nhận được trong ánh mắt mình lộ ra rõ ràng không cam lòng và ghen tỵ. Để dời đi lực chú ý, phải suy nghĩ phương pháp đối phó với Miên.
Thảo luận trước hồi lâu, vẫn như trước không đưa ra được thượng sách nào để đối phó với Miên.
Tình trạng của Cố Thính Ngữ làm người khác lo lắng, nhưng hắn vẫn một mực không hề đề cập một chữ đến chuyện hắn gặp phải trong mộng. Chờ đến lúc không thể khống chế được tâm tình dừng lại, hắn dựa vào Trọc Âm thấp giọng thở dốc, sau đó câu đầu tiên nói ra là:
BẠN ĐANG ĐỌC
Thập nhị thánh thú cung ( hoàn)
FantasyThể loại : Xuyên không , huyễn huyễn , np ( nhất thụ đa công ) , SM ( khá nặng ) , là HE .